“Có.” – Thẩm Tuấn Ngôn đồng ý không chút do dự.
Chỉ cần Thư Tình mở miệng, bất kể chuyện gì anh đều không từ chối.
Dù hôm đó có lịch trình đi chăng nữa, anh cũng sẽ lùi lại ngày khác.
“Cảm ơn, chiều mai tới Hoắc Thị quay thử được không?” – Thư Tình hỏi tiếp.
“Không thành vấn đề.” – Vừa nghĩ tới ngày mai có thể gặp Thư Tình, khóe môi Thẩm Tuấn Ngôn cong lên.
Thư Tình cũng hẹn Annie chiều mai tới quay thử, rồi quay trở về Hoắc Thị.
Trở về chỗ ngồi, còn chưa kịp ngồi xuống, Bạch Hiểu Tuyết đứng bên cạnh đã nói: “Thư ký Thư, Hoắc tổng bảo cô về tới nơi thì tới phòng làm việc của anh ấy.”
Thư Tình nhàn nhạt gật đầu: “Biết rồi.”
Chuông cảnh báo trong đầu chợt vang lên, Hoắc Vân Thành tìm cô? Có chuyện gì sao?
Đem theo vài phần nghi hoặc, Thư Tình đi thang máy tới trước cửa phòng tổng tài.
Gương mặt lạnh lùng nghiêm nghị của Hoắc Vân Thành dần dần xuất hiện trước mặt cô, Thư Tình bất giác run lên.
Cô hít sâu một hơi, đưa tay ra gõ cửa phòng tổng tài.
“Vào đi.” – Tiếng nói trầm ổn của Hoắc Vân Thành vang lên.
Thư Tình đẩy cửa bước vào.
Hoắc Vân Thành đang ngồi trước bàn làm việc, bàn tay thon dài cầm một phần tài liệu, cử chỉ của anh vừa nho nhã lại cao quý, khí chất mạnh mẽ của anh khiến người ta có một cảm giác bị áp bức khó hiểu, dường như anh được sinh ra là để làm vị vua đứng trên đỉnh cao nhất của Kim Tự Tháp.
“Hoắc Vân Thành, anh tìm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoac-tong-toi-muon-tu-hon/485808/chuong-145.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.