Vì vậy, ngay từ ban đầu Thư Tình không có ý định đưa bản thiết kế đó cho Bruce xem.
Cô sớm đoán được Hạ Tinh Tinh sẽ giở trò trong hội nghị hôm nay nên đã quyết định tương kế tựu kế, ngay trước mặt mọi người vẽ ra bản thiết kế của chính mình, chấn kinh toàn bộ.
“Bruce, ngài xem còn vấn đề gì không? Có muốn điều chỉnh lại chỗ nào không?” Thư Tình vẫn duy trì nụ cười lịch sự.
Bruce lắc đầu và nói: “Không có vấn đề gì, hoàn toàn ok!”
“Nếu như không có gì cần chỉnh sửa vậy chúng tôi sẽ dựa theo bản thiết kế này đưa vào sản xuất và cho ra mắt Bộ sưu tập “Băng và Lửa” trong thời gian sớm nhất.” Giọng của Thư Tình tràn đầy tự tin: “Tôi tin rằng “Băng và Lửa” chắc chắn sẽ đạt được kết quả hơn cả mong đợi.”
“Tất nhiên rồi, có một người ưu tú như Thư tiểu thư đây phụ trách khiến tôi thật mong chờ.”
Bruce rất hài lòng với thiết kế kỳ này, hội nghị đã diễn ra thành công.
Anh ấy cùng với trợ lý rời đi trước, chuẩn bị về khách sạn nghỉ ngơi.
Nhìn theo Bruce rời đi, Hạ Tinh Tinh và Bạch Tiêu Tiêu đều trông ủ rũ.
Với tư cách Trưởng ban thiết kế, thiết kế của Bạch Tiêu Tiêu cùng với cấp dưới miệt mài ra sức hoàn thiện vậy mà lại không bằng một người tay ngoài như Thư Tình, quả thực mất mặt đến tột độ, sau này sao cô ta có thể ra uy với người khác được nữa?
Còn Hạ Tinh Tinh, cô ta mạo hiểm đi đánh tráo bản vẽ, vốn tính toán rằng sự việc thành công Thư Tình sẽ bị Hoắc Vân Thành đuổi ra khỏi công ty, vậy mà Thư Tình không chỉ một tay nhẹ nhàng hóa giải còn tạo cơ hội để trở nên nổi bật, Bruce khen ngợi cô không dứt miệng!
Nhìn thấy bọn họ đứng lên định rời khỏi, trong mắt Thư Tình lóe lên tàn nhẫn, trầm giọng nói: “Chờ một chút!”
“Chuyện gì?” Hạ Tinh Tinh và Bạch Tiêu Tiêu đồng thời dừng bước, kìm nén sự chán ghét đối với Thư Tình trong lòng.
Thư Tình cầm mấy tờ giấy trắng trong tay, quơ quơ: “Bây giờ chúng ta nói tới chuyện này.”
Con ngươi Hạ Tinh Tinh đảo liên tục: “Cô muốn nói cái gì?”
Thư Tình cầm mấy tờ giấy đi đến trước mặt Hoắc Vân Thành, đưa cho anh: “Bản vẽ thiết kế khi không lại biến mất, chẳng lẽ Hoắc tổng không nghi ngờ điều gì sao?”
Bàn tay Hoắc Vân Thành tiếp nhận giấy trắng đặt lên bàn, ngón tay mảnh khảnh lơ đãng gõ vào mặt bàn, vô tình tạo cho người ta cảm giác áp bách không thể giải thích được.
Rõ ràng bản vẽ thiết kế không thể tự mình biến thành tờ giấy trắng, chắc chắc phải có người đã đánh tráo nó.
Người có thể tiếp xúc với bản vẽ cũng không nhiều, Thư Tình vẫn luôn thận trọng trong công việc, lẽ ra bản vẽ sẽ không dễ bị người khác thay thế, chỉ có hai khả năng xảy ra.
Một là có ai đó đã đánh tráo bản vẽ hòng vu oan giá họa cho Thư Tình, để cho cô xấu mặt trước tất cả mọi người trong hội nghị.
Nếu thật là vậy, Hoắc Vân Thành sẽ không dung túng.
Hai là chính Thư Tình tự mình đổi bản vẽ, nhưng tại sao cô lại làm vậy?
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]