Giọng nói từ tính dễ nghe của Hoắc Vân Thành truyền tới: “Mau tới đây ăn chim sẻ nướng nào.” 
Thư Tình chăm chú nhìn qua, chỉ thấy tay Hoắc Vân Thành cầm chạc nướng, bên trên xiên mấy con chim sẻ đã được nướng chín, hương thơm là từ nơi đó tản ra. 
“Nếm thử xem.” Hoắc Vân Thành đưa chim sẻ đã nướng chín cho Thư Tình. 
Thư Tình không nhận, cô cẩn thận lấy thảo dược ra, đắp lên miệng vết thườn của Hoắc Vân Thành. 
Hoắc Vân Thành duỗi tay ôm cô: “Anh không sao.” 
Thảo dược Thư Tính hái có hiệu quả rất tốt, đêm đó Hoắc Vân Thành đã hạ sốt rồi, đến ngày hôm sau sắc mặt đã khôi phục vẻ bình thường. 
Tảng đá lớn đè trong lòng Thư Tình cuối cùng cũng rơi xuống. 
Xem ra y thuật cua cô cũng không có bị thụt lùi. 
Lại qua mấy ngày nữa, sức khỏe của Hoắc Vân Thành cũng gần như khôi phục hoàn toàn. 
Hoắc Vân Thành khỏi bệnh, Thư Tình bắt đầu có tâm sức suy nghĩ đến những chuyện khác. 
Cô nhìn thoáng qua người đàn ông bên cạnh, mở miệng hỏi: “Hoắc Vân Thành, anh có cảm thấy chuyện rơi máy bay lần này không phải là chuyện ngoài ý muốn không?” 
Hoắc Vân Thành hơi nheo mắt, khuôn mặt đẹp trai cũng trở nên lạnh lùng. 
Thật ra trong khoảnh khắc máy bay rơi xuống, anh cũng đã nghĩ tới chuyện này rồi. 
Tính năng của máy bay tư nhân của anh trước giờ đều rất tốt, luôn kiểm tra định kỳ, không thể nào có chuyện đột nhiên mất không chế 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoac-tong-toi-muon-tu-hon/2177185/chuong-325.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.