Annie quát hai tên vệ sĩ đang nằm rên rỉ kia: “Cái đồ vô dụng! Mau đứng lên tóm lấy cô ta ngay!”
“Annie, như vậy là đủ rồi.” Thư Tình lạnh lùng nói.
Vừa rồi ra tay cô đã dùng tám mươi phần trăm sức lực, hai tên đó phỏng chừng phải nằm trên giường mấy tháng.
Thư Tình nhếch khóe môi cười rực rỡ: “Bây giờ đến lượt cô.”
“Cô muốn làm gì?” Annie hoảng sợ.
Cô ta không ngờ thân thủ Thư Tình lại giỏi đến vậy.
Ngay cả hai người đàn ông to khỏe này cũng không phải là đối thủ của cô.
Thư Tình cụp mắt nhìn con dao rơi trên mặt đất, lạnh giọng: “Vừa rồi không phải cô muốn phá nát gương mặt tôi sao? Hiện tại, tôi có nên đáp lễ một chút không nhỉ? Nói đi, cô muốn tôi làm hay là tự cô động thủ?”
“Đồ khốn, cô đừng qua đây!” Annie bước lùi về phía cửa, muốn nhân cơ hội chạy ra khỏi nhà vệ sinh.
Nhưng Thư Tình nào cho cô đạt được ý nguyện.
Ngay lúc Annie sắp lui đến cửa, Thư Tình trực tiếp nắm lấy cánh tay Annie kéo ngược cô vào.
“Rầm”, Annie té lăn trên đất.
Lúc Hoắc Vân Thành đi vào nhà vệ sinh thì nghe thấy từ bên trong truyền ra âm thanh hỗn loạn.
“Thư Tình, em không sao chứ?” Giọng nói Hoắc Vân Thành đầy vẻ lo lắng.
Anh gõ cửa nhưng nhà vệ sinh đã bị khóa trái từ bên trong.
“Thư Tình, em có trong đó không? Có chuyện gì xảy ra vậy?” Hoắc Vân Thành trầm giọng hỏi.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoac-tong-toi-muon-tu-hon/2177149/chuong-307.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.