Hoắc Vân Thành bất đắc dĩ cười khẽ: “Được thôi.”
Sau khi xuống đu quay, cả hai cùng nhau tản bộ trên lối đi trong công viên. Ban đêm thật yên tĩnh. Đèn đường hắt lên bóng dáng hai người, kéo dài trên mặt đất.
Giữa bọn họ bây giờ đang là gì đây?
Thư Tình nghiêng đầu suy tư.
Có lẽ là trên tình bạn, dưới tình yêu, hay là?
“Muộn rồi, chúng ta về thôi.” Đi bộ cả ngày, Thư Tình cảm thấy toàn thân đều mệt mỏi.
Truyện được nhóm dịch đăng độc quyền trên app ReadMe. Nếu bạn đọc ở các trang web khác, đó là web lậu. Vui lòng đọc tại app ReadMe để ủng hộ công sức của nhóm dịch và cập nhật các chương mới một cách nhanh nhất.
Hai người quay trở lại khách sạn, vừa mới tiến vào sảnh thì đột nhiên một cô gái mặc váy màu hoa hồng xuất hiện, đi thẳng về phía Hoắc Vận Thành: “Vân Thành, anh khỏe không?”
Thư Tình ngước mắt khẽ nhíu mày.
Từ Uyển Nhi? Cô ta đến Paris từ khi nào?
Hoắc Vân Thành liếc nhìn Từ Uyển Nhi một cách vô cảm, lạnh nhạt hỏi: “Sao cô lại ở đây?”
“Vân Thành, anh không biết những ngày qua em lo lắng cho anh đến nhường nào đâu.” Từ Uyển Nhi tha thiết nói với Hoắc Vân Thành: “Thấy anh vẫn khỏe mạnh như này là em yên tâm rồi.”
Nhìn ánh mắt ái mộ ngang nhiên không chút che giấu của Từ Uyển Nhi, Thư Tình tiến lên một bước vòng lấy cánh tay anh, khóe môi nở một nụ cười mỉa mai: “Sức khỏe vị hôn phu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoac-tong-toi-muon-tu-hon/2177135/chuong-295.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.