Bố mẹ tôi khi biết chuyện tình cảm của tôi thì lo hơn là mừng. Ngày Hoắc Anh Đông xuất hiện tại căn nhà nhỏ ở quê, tôi thấy rõ nét mặt căng thẳng trên gương mặt hai vị phụ huynh của mình.
Mẹ tôi nấu ăn rất ngon, bà ấy đã dùng tất cả những gì tốt nhất trong nhà để tiếp đón người con rể chưa chính thức này. Bố tôi thì khá trầm lắng, bởi ông không biết nên nói gì. Cuộc sống của hai gia đình quá khác nhau, hiện tại bố tôi là người nông dân thuần phác chăm nom vườn cây ăn quả, không còn là người làm kinh doanh nhiều năm, ông đâu thể nói với Hoắc Anh Đông về những cái cây như thế nào.
Thế là tôi thấy một cảnh khá buồn cười. Hai người đàn ông quan trọng trong đời tôi đang ngồi cùng nhau xem ti vi, thi thoảng bình luận vài câu vô thưởng vô phạt. Hoắc Anh Đông bối rối cứ chút lại uống nước, chắc uống cũng được kha khá rồi.
Tôi thích dáng vẻ ấy, không hề kiêu ngạo hay thích thể hiện. Dáng vẻ của người lần đầu ra mắt nhà bạn gái, nhà ngoại của con cái đôi khi ngượng ngùng lúng túng...cũng đáng yêu.
- Con mời bố mẹ ...Mời hai bác ăn cơm!
Hoắc Anh Đông nhanh chóng sửa lại câu nói, bố mẹ tôi nhìn nhau rồi nhìn tôi, họ cũng gượng gạo.
Cảm giác rất con rề nhưng lại chưa phải con rể.
Người phụ nữ có vai trò giữ lửa trong gia đình quả không sai. Ở Hoắc gia có Hoắc phu nhân, ở nhà tôi có mẹ tôi là người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoac-tong-thich-hon-toi/3613952/chuong-66.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.