Chương trước
Chương sau
Các món ăn lần lượt được nhân viên dọn lên bàn. Bàn tròn giúp khéo gần khoảng cách các thành viên lại với nhau. Hoắc phu nhân rất quan tâm tôi, gắp cho tôi khá nhiều món ăn.

Bà ấy đẩy đĩa sushi tươi ngon tới trước mặt tôi, liền bị Hoắc Anh Đông gắp vào bát anh ấy.

Con phải đề Hi Lăng chọn trước chứ. Đàn ông chả ga lăng tinh tế gì.Cô ấy không ăn được đồ sống ạ.Vậy sao? Ta không biết. Vậy ăn cái này đi.Tôm hùm nướng fomai được xoay tới, Hoắc Anh Đông cẩn thận giúp tôi gắp vào bát. Đây là món ngon được nhiều người thích, tôi trước đây cũng thích, nhưng nay ngửi thấy mùi fomai liền dấy lên khó chịu.

Vẫn là Hoắc phu nhân nói nhiều để tôi đỡ bị lạc lõng.

- Hi Lăng, ta đã xem phỏng vấn của cháu. Xuất sắc luôn!

Hoắc Linh Anh cũng nói theo.

- Phải phải, mẹ và em không bỏ sót tin gì của chị luôn á.

Tôi mỉm cười gượng gạo, bởi phải kìm nén cơn buồn nôn đang dâng lên tới họng

Giây phút nhìn sợi phô mai được kéo dài ra, tôi không chịu được nữa, bèn ôm miệng quay mặt đi.

Hoắc Anh Đông ở cạnh thấy thế bèn đưa tay vuốt dọc lưng tôi.

- Hi Lăng, cháu sao thế?

Hoắc phu nhân cũng lo lắng cất lời, Hoắc Linh Anh hồn nhiên phán một câu.

- Hê... Có khi nào chị dâu có thai không?

Tôi sượng trân nhìn Hoắc Anh Đông, còn Hoắc lão gia lên tiếng chẫn chỉnh.

Linh Anh, suy nghĩ trước khi nói.Trong phim chẳng phải có thai sẽ như thế sao.Tôi vừa đỡ chút, ngồi thẳng ngay ngắn lại và thấy mọi người nhìn mình.

Hoắc Anh Đông vấn vuốt lưng tôi và ôn tồn thông báo.



Em ấy nói đúng đó ạ. Hi Lăng đang mang thai. Chúng con định đợi thời điểm thích hợp sẽ thưa chuyện với bố mẹ. Nay gặp rồi thì mọi người biết sớm chút cũng tốt.Ôi Hi Lăng, sorry vì bác không tinh ý. Cháu uống chút nước này đi.Hoắc phu nhân nhìn tôi rất trìu mến, tôi bẽn lẽn nhận lấy ly nước hoa quả bà ấy đưa cho, không phụ lòng mà đưa lên miệng uống.

Nước vừa trôi xuống cổ, tôi hốt hoảng bụm miệng chạy ra nhà vệ sinh.

Hoắc Anh Đông bật dậy đi theo tôi, Hoắc phu nhân cũng đứng lên.

- Đề mẹ, mẹ có kinh nghiệm, với cả nhà vệ sinh nữ con không tiện vào đâu.

****

Nôn một trận hoa cả mắt, tôi được mẹ của bạn trai cầm tay trở về bàn ăn. Bà ấy hớn hở vui vẻ lắm. Có điều tôi ái ngại Hoắc lão gia hơn, tôi hồi hộp không biết ông ấy sẽ phản ứng thế nào.

Tôi thấy Hoắc Linh Anh cười, Hoắc Anh Đông kéo ghế cho tôi ngồi xuống.

Khi tôi đã yên vị, Hoắc lão gia không nhìn tôi mà hỏi con trai.

Hai đứa định thế nào?Dạ, con cầu hôn rồi. Hi Lăng cũng đồng ý rồi.Hoắc phu nhần đưa tôi một ly nước lọc.

- Tốt, giờ thì cưới xin thôi, sắp có thêm cháu để bồng bế rồi.

Tôi suýt cả phun nước ra ngoài. Bà ấy vô tư thật hay đang thử tôi vậy?

- Hi Lăng chưa sẵn sàng ạ, tụi con đợi một thời gian nữa ổn định hơn.

Hoắc lão gia nhướng mày nhìn con trai, Hoắc Linh Anh kinh ngạc.

Omg, anh mà cũng có ngày gặp khó. Em phải cập nhật lên nhóm ...Con đừng có làm ồn.Hoắc lão gia nhắc nhở con gái, vợ ông ấy lại sốt sắng nắm tay tôi hỏi.

- Có phải Anh Đông không tốt với cháu không?

Tôi lập tức lắc đầu lia lịa.



Anh ấy siêu siêu tốt với cháu. Chỉ là cháu muốn hoàn thiện bản thân hơn.Ố. Nếu nó bắt nạt cháu, cháu cứ nói với ta. Ta sẽ xử lí nó giúp cháu. Ok?Dạ, cháu cảm ơn bác gái!Tôi nhìn sang Hoắc lão gia, ông ấy cũng nhìn tôi. Tôi tưởng ông ấy sẽ hỏi tiếp về kế hoạch tương lai của tôi và

Hoắc Anh Đông. Nhưng không phải.

Cháu có thích tranh không?Dạ? Tranh ạ?...Thi nhau đi hội chợ có những bức tranh lạ thì cháu cũng có sưu tầm. Ở nhà có treo vài bức ạ.Tranh cũng có nhiều chủ đề, cháu thích tranh về thiên nhiên, còn kiểu trìu tượng thì năng lực và kiến thức của cháu chưa uyên thâm để cảm nhận được hết vẻ đẹp sâu xa ẩn chứa trong đó.

- Ừ!

Có vậy thôi á. Ngắn gọn và khó hiểu vô cùng.

Hóa ra không phải ông ấy hỏi cho vui. Ngay tối ấy một bức tranh được chuyển tới nhà tôi.

Lạ là, bức tranh khá lớn nhưng chỉ có duy nhất hình một cây củ cải đỏ trên nền vàng ánh kim.

Tôi ngờ ngợ hỏi Hoắc Anh Đông.

- Anh ơi, anh nói với bác trai là em thích ăn củ cải à? Hay là em nói thích tranh thiên nhiên nên bố anh gửi bức tranh này tới. Cây củ cải này cũng thiên nhiên quá đi, nhìn thật quá.

Tôi khom người nhìn bức tranh, soi mãi cũng chưa thấy nghệ thuật ở đâu. Hay tại não tôi hạn hẹp nên không thể phát hiện ra nhỉ?

Hoắc Anh Đông cười lớn càng làm tôi tò mò.

Anh ấy ôm tôi rồi giải thích.

- Hình tròn của củ cải trong phong thủy tượng trưng cho sự no đủ đẩy đặn, màu đỏ thể hiện sự ấm áp, tài lộc, may mắn. Ông ấy muốn gửi lời chúc cho chúng ta đó. Em xem, củ cải này lớn như vậy, lá cũng xanh tốt như vậy, chứng tỏ ông ấy dần coi trọng em hơn rồi. Màu vàng của nền là vàng thật, nghệ nhân đã phủ lên tranh những tờ vàng dát mỏng. Vàng ở đây là điểm nhấn thị giác, là một thủ pháp nghệ thuật.

Tôi đần mặt ra nghe Hoắc Anh Đông giảng giải về một bức tranh nhìn có vẻ không thể đơn giản hơn.

Nhà chị Tâm Anh có đồ đạc hiện đại dát vàng đã là gì, ở Hoắc gia cổ kính chơi vàng mới gọi là đẳng cấp thật sự.

Quả là người già thâm thúy.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.