Mọi người không nói chuyện nữa mà yên tĩnh ăn uống. Món steak với phần thịt giữa tái đỏ được Hoắc Anh Đông cắt nhỏ và chuyển đĩa sang cho tôi. Hành động này đều được mọi người để ý.
- Cảm ơn!
Tôi nói nhỏ chỉ đủ để hai người nghe thấy, Hoắc Anh Đông mỉm cười.
- Ăn ngon miệng!
Thật ra món ăn nhìn rất xịn xò, nhưng vấn đề là tôi không ăn được thịt tái, cảm giác hơi dợn miệng. Tôi lằng lặng ăn những lát rau củ nướng trang trí ở góc đĩa, mà không đụng tới thịt chút nào.
Hoắc Anh Đông có vẻ không bỏ sót biểu hiện gì của tôi, anh nghiêng đầu hỏi.
- Không hợp à?
Tôi hơi lắc đầu.
- Không phải, chỉ là thịt chưa chín.
Hoắc Anh Đông nhìn đĩa thịt, rồi lên tiếng gọi người làm:
- Đổi cho tôi đồ chín hoàn toàn đi!
Lần này mọi người đều nhìn hai chúng tôi, Hoắc Tâm Anh tay đang cẩm dao nĩa cũng dừng lại, sau đó cong môi cười rồi cắt tiếp miếng thịt trên đĩa của chị ấy.
Hoắc Linh Anh thích thú nhìn tôi.
- Êu ơi mấy người yêu nhau đều thế sao?
Vu Khải trêu đùa chị họ.
- Yêu đi thì biết!
Ngay lập tức Vu Nhiên cắt lời.
- Đừng có xui linh tinh! Lời của mấy tên đào hoa như em không uy tín chút nào.
Bách Nhạc nhìn trầm nhất cuối cùng cũng lên tiếng.
- Nhiên Nhiên, em nên thử yêu đi. Hẹn hò cũng vui lắm.
Sau đó còn nháy mắt với
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoac-tong-thich-hon-toi/3595144/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.