Chị cả đã nói thì không thể không nghe, tôi chỉ đành lên xe đi cùng Hoắc Anh Đông. Trên xe, anh có giới thiệu thêm một chút về chị gái mình.
- Không cần sợ chị ấy, chị Tâm Anh nhìn vậy nhưng không hẳn là vậy. Do là con trưởng, lại ở một gia đình như nhà họ Hoắc nên buộc chị cả phải trở nên sát phạt và mạnh mẽ. Không như con bé Linh Anh, nó là út nên được cưng chiều. Chị Tâm Anh ấm áp hơn mọi người vẫn nghĩ. Mẹ tôi kể hồi nhỏ chị chỉ chơi duy nhất một bộ đồ búp bê dù gia đình thừa khả năng mua cho chị cả bộ sưu tập, còn tự may đồ cho búp bê của mình và nâng niu lắm.
Khác hẳn Linh Anh, nó bẻ đầu ra đầu, tay ra tay, tóc búp bê cũng bị làm cho rối mù. Hoắc Linh Anh mới là đứa không ai ngờ được, bởi con bé nghịch kinh khủng. Mẹ nói em út là bản sao hoàn hảo của bà ngoại tôi. Học lớp 1 nó bê nguyên cục vàng ông nội tặng sinh nhật mang tới lớp chơi đồ hàng với bạn. Đến lúc cô giáo hú vía gọi báo cho phụ huynh thì cả nhà mới ngã ngửa. Chị Tâm Anh rất thương các em, lúc Linh Anh học cấp 2, máy điều hòa ở lớp con bé hỏng mà nhà trường chưa kịp sửa, kết quả về nhà nó ốm. Hôm sau chị ấy tài trợ tất cả các lớp học điều hòa mới, khỏi cần đợi sửa luôn.
Tôi cười ngơ ngác, quả thực vừa khóc rồi lại cười nhìn tôi đần kinh khủng. Cách chị em nhà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoac-tong-thich-hon-toi/3595142/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.