Khi Hoắc Anh Đông đang định lấn lướt thêm thì ở ngoài có tiếng gọi.
- Cậu Hoắc, tới giờ rồi!
Anh hơi cong môi cười rồi đứng dậy, kéo lại áo cho phẳng phiu rồi nhìn tôi ẩn ý.
- Xong việc sẽ xử lý em!
Thấy tôi vẫn ngồi đó, Hoắc Anh Đông đưa tay ra và nhắc.
- Đi thôi!
Tôi nhìn vào mắt anh, rồi lắc đầu.
- Lúc đầu anh không nói là đại hội cổ đông, một người chẳng liên quan gì như tôi không nên xuất hiện, rất thừa thãi và dễ bị dị nghị.
Hoăc Anh Đông rút tay lại, tiền tới gần sát mặt tôi mà nói.
- Tôi không thích cái cách người phụ nữ của mình tự ti và tự hạ thấp bản thân. Tôi sẽ không nhắc lại nữa, em nghe cho rõ và ghi nhớ vào. Chỉ cần Hoắc Anh Đông này còn tồn tại thì em chẳng phải lo gì cả. Nếu tôi không tồn tại,
Hoắc Liên Bang vẫn sẽ chống lưng cho em.
- ..Sao lại ...không tồn tại. Hoắc tổng có ý gì?
Lời nói của anh có gì đó cấn cấn làm tôi hơi bất an, nhưng anh chỉ cười rồi cầm tay tôi.
- Đi thôi!
Tôi miễn cưỡng bước theo, bước chân của tôi ngắn hơn, Hoắc Anh Đông tuy đã tới giờ vẫn đi chậm đợi tôi.
Cánh cửa mở ra, là người phụ nữ khi nãy.
Tôi nhìn vào mắt cô ấy, cô ấy không lảng tránh mà cũng nhìn tôi.
Chúng tôi cùng mặc đồ đen, chiều cao cũng tương đương, Hoắc Anh Đông đứng giữa rồi vòng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoac-tong-thich-hon-toi/3595138/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.