🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau
Sự hóng hớt thôi thúc tôi nhìn theo họ, đến khi ba người đó lên hẳn trên tầng lửng thì tôi mới quay lại nhìn ly nước ép trước mặt.

Pen không biết đang dẩy đầm ở xó xỉnh nào rồi, đòi tôi đi cùng bằng được xong để tôi ngồi một mình chán òm.

Thi thoảng tôi sẽ vô tình liếc lên. Và tôi bắt gặp Hoắc Anh Đông đứng trên cao, tay xỏ túi quần, ung dung tự tại như một ông chủ đang bao quát địa bàn của mình.

Rồi anh nhìn tôi. Lúc này tôi cũng bạo ra phết, không hề thẹn thùng quay đi, mà dám nhìn vào mắt đối phương.

Chúng tôi cứ nhìn nhau ở khoảng cách hơi xa như vậy, mọi ồn ã và đám đông xung quanh chẳng làm ảnh hưởng tới sự giao tiếp ánh mắt giữa người với người.

Có lẽ là vài phút, khi đối phương quay đi thì tôi mới trở về với ly đồ uống dở dang ban nãy.

Tôi đứng lên đi tìm Pen, thì lại gặp cảnh chấn động.

Hoắc Anh Đông xuống dưới từ khi nào, chân dài sải bước hướng tới ra cửa, còn Sumi thì ở sau níu kéo.

- Hoắc tổng, hiểu lầm thôi.

- Hoắc tổng, đừng đi mà.

Tôi ngơ ngác nhìn thấy Hoắc Anh Đông có vẻ hơi tức giận, Sumi giữ lấy tay áo anh ta liền bị hất ra phũ phàng.



- Không biết lượng sức mình, ngu ngốc.

Tôi há hốc kinh ngạc, tôi vừa chứng kiến siêu mẫu Sumi bị Hoắc tổng bá đạo mắng cho ở nơi náo nhiệt. Tôi thấy mình hơi xấu tính, khi hả hê thấy Sumi bị mắng bằng chính cái câu cô ta từng chèn ép tôi dạo nọ.

Lêu lêu, cười người hôm trước, hôm sau người cười là đây chứ đâu.

Khi Hoắc Anh Đông đi qua tôi, rất nhanh nhưng mùi hương khiến tôi xúc động. Con nhà nghề có khác, từ mẹ đến con nhà họ Hoắc đều có mùi nước hoa rất đặc sắc. Tôi không thể miêu tả cho quý bạn đọc được chính xác mùi thơm ấy, chỉ có thể nói là cực kỳ cuốn mà không ngộp.

Bỗng anh ta dừng bước và quay lại nhìn Sumi, rồi nhếch môi cười khá châm biếm.

- Cô bị loại.

Màn đặc sắc này dĩ nhiên bị người ta quay video và chụp ảnh, hai người đó nức tiếng thế cơ mà. Nhưng vệ sĩ của Hoắc Anh Đông đã ra lệnh cho tất cả phải xóa và cấm lan truyền.

Chưa nói hậu quả ra sao, chỉ thấy nhóm người đó quắc mắt sắc lạnh, ai cũng biết là không thể đắc tội.

Đáng nói là, Hoắc Anh Đông không đi ngay, mà trước mặt Sumi nắm lấy tay tôi giơ lên. Lời nói đầy ý cảnh cáo cô siêu mẫu nọ.

- Tự chịu hậu quả đi!

Tôi còn đang hốt hoảng chưa hiểu gì, thì Hoắc Anh Đông đã kéo tôi ra ngoài và nhét tôi vào xe riêng chờ sẵn.



Tình trạng của tôi là não load chậm không thốt nên lời. Mặt đỏ bừng của anh khiến tôi sợ hãi.

Chỉ thấy Hoắc Anh Đông liếc nhìn tài xế qua gương nhỏ, người tài xế lập tức hiểu ý xuống xe.

Cả người tôi lạnh toát, tôi đưa tay mở cửa xe muốn rời đi, lại bị Hoắc Anh Đông tóm cổ tay siết chặt và kéo ngược về chỗ.

Tôi vùng vằng không thoát được, tay kia đập cửa kính xe cầu cứu người bên ngoài.

Nhưng không, đám vệ sĩ đứng xung quanh chiếc xe để đảm bảo không ai có thể làm phiền.

Và Hoắc tổng đã hôn tôi.

Đóng phim kha khá nhiều nhưng tôi chưa đóng cảnh hôn bao giờ, cũng không có bạn trai để mà hôn hít. Hoắc Anh Đông đè cả người lên trên tôi, rồi ngấu nghiến môi tôi như muốn hút cạn không khí.

Tôi dùng hết sức đẩy anh ta ra, rồi lau miệng mình ấm ức.

- Hoắc tổng, anh say rồi.

Rõ ràng mình bị bắt nạt, nhưng tôi không dám đắc tội với người này.

Hoắc Anh Đông có vẻ mất bình tĩnh, anh nới lỏng cổ áo khiến tôi run rẩy. Mẹ ơi, sao giống cảnh phim mấy anh trai chuẩn bị lâm trận và "nghiền" nữ chính vậy.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.