Niên Nhã Tuyền cũng không để ý lắm, chỉ cảm thấy Hoắc Lăng Trầm quá bá đạo, nhỏ giọng thầm thì nói, "Chúng em là bạn bè thân thiết, anh cũng không phải không biết, sao phải lợi dụng điểm khó của người ta làm gì?" Bây giờ cô cũng đang nghi ngờ Hoắc Lăng Trầm tố cáo với bố của Hàn Huệ Minh.
"Lỗi của anh?" Giọng nói của anh càng lạnh lùng hơn lúc nãy.
Niên Nhã Tuyền vội vàng lắc đầu, "Không không không, lỗi của em lỗi của em, anh nói một tiếng với bố cậu ấy mau đi, bố cậu ấy định vị ra vị trí của cậu ấy rồi, sắp lôi về nhà cho ăn đòn kìa!"
"Cậu ta bị đánh em cảm thấy đau lòng?"
Trọng Hải Trình bước lại, thấy Hoắc Lăng Trầm mấp máy môi nói với anh ta, bảo anh ta gọi điện thoại cho Hàn Côn Bằng. Trọng Hải Trình nhìn thấy biểu cảm của Hoắc Lăng Trầm nhu hòa hơn nhiều so với bình thường, cũng có thể đoán ra được Hoắc Lăng Trầm đang nói chuyện điện thoại với ai.
Bên này Niên Nhã Tuyền triệt để mất hết kiên nhẫn, thu hồi tất cả cảm xúc, nhẹ giọng hỏi Hoắc Lăng Trầm, "Anh có gọi hay không?"
Hoắc Lăng Trầm vuốt vuốt cái bật lửa, "Anh cần lời hứa." Hứa rằng sau này phải giữ khoảng cách với Hàn Huệ Minh.
"Hoắc Lăng Trầm, anh muốn em nói bao nhiêu lần thì anh mới chịu tin đây, tụi em chỉ là bạn bè, tụi em đã là anh em tốt bao nhiêu năm rồi, nói không còn quan hệ thì thực không còn quan hệ nữa, anh nghĩa có khả năng này không?" Sau đó quay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoac-tong-moi-tiep-chieu/1757002/chuong-164.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.