Đợi đến lúc ông bốc hỏa xong, Hoắc Lăng Trầm mới nhàn nhạt mở miệng, "Cô ấy không phải là một người có lai lịch không rõ ràng, hôn nhân của con do con làm chủ, ăn nói thế nào với nhà họ Lệ là chuyện của riêng bố, không liên quan gì tới con!"
Thái độ này của anh làm cho huyết áp của Hoắc Dật Lâm trong phút chốc "phóng" lên cao, nghe thấy tiếng động bố anh bên kia chắc đang lục tìm thuốc huyết áp, Hoắc Lăng Trầm nhắm hai mắt lại.
Uống thuốc xong, cả người Hoắc Dật Lâm mới bình tĩnh lại được đôi chút, "Ly hôn! Nhất định phải ly hôn!"
Giọng nói của Hoắc Lăng Trầm chợt lạnh lẽo hơn vài phần, "Còn có chuyện gì khác không?"
"Mới tháng trước tôi vừa nói chuyện hôn sự của anh với bên nhà học Lệ xong, Tư Nghiên là thanh mai trúc mã của anh, anh năm nay hai mươi tám, con bé năm nay hai mươi bảy, lo mà tranh thủ kết hôn trước khi cả hai bước qua ngưỡng cửa số ba mươi đi." Hoắc Dật Lâm cứ như chẳng biết rằng con trai mình cưới vợ rồi, cứ liên tục thúc cưới.
"Nếu bố đã thích Lệ Tư Nghiên nhiều đến vậy, chi bằng bố cưới đi, cũng coi như buông tha cho mẹ con."
"Súc sinh! Thằng con mất dạy!" Sau đó, không còn sau đó nữa, bên kia điện thoại trực tiếp cúp máy rồi, Hoắc Lăng Trầm nghĩ cũng chẳng thèm nghĩ, thừa biết Hoắc Dật Lâm bên kia vừa ném vỡ điện thoại rồi.Nhiều năm qua, số chiếc điện thoại bị Hoắc Dật Lâm ném chắc cũng đủ gom lại thành một cái shop điện thoại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoac-tong-moi-tiep-chieu/1756998/chuong-160.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.