Chương trước
Chương sau
Hơn tám giờ tối
Một đôi nam nữ với cử chỉ thân mật từ trong thang máy đi ra, cô gái từ trong thang máy đi ra mặc một chiếc áo lông đen dày đầu đội nón của áo, che nửa mặt theo người đàn ông đi ra ngoài.
"Hoắc cũng muốn ra ngoài à? Có cần phái xe tới không?"
"Không cần."
" Hoắc tổng, có cần căn dặn gì thêm không ạ? "
" Không cần. "
" Vâng Hoắc tổng, ngài đi thong thả! "
Dọc đường đi liên tục lải nhải không ngừng mấy tiếng chào hỏi cộng thêm bao nhiêu là ánh mắt thăm dò, ra khỏi địa bàn khách sạn có quá gian nan, Niên Nhã Tuyền thở dài một hơi.
Cô thế này, làm anh cảm thấy rất không vui, Hoắc Lăng Trầm cực kỳ bất mãn nghiêng sang cô một chút," Có phải cảm giác bên cạnh anh làm em rất mất mặt không? "
Ơ? Sao lại hỏi như vậy, trước khi xuống xe cô đã giải thích rồi mà? Dù sao thì mình cũng đuối lý, cô vô cùng đáng thương ôm cánh tay của anh lấy lòng," Đợi đến khi em tốt nghiệp có được không? Bây giờ em vẫn chưa chuẩn bị tâm lý để trở thành một nhân vật của công chúng! "
Cuối cùng vẫn không quên tâng bốc anh lên tận mây xanh," Anh cũng biết thận phận của anh rất đỉnh mà, là một Hoắc phu nhân em rất áp lực. "
Người đàn ông thưởng thức giọng nói mềm mại của cô, khóe môi âm thầm ngoắc lên, ra vẻ ghét bỏ nói," Đi đường thì nhìn đường đi kìa! "
Niên Nhã Tuyền lập tức kháng nghị," Em cũng muốn chứ, anh nói xem là ai bắt em thành ra cái dạng này, không phải đều tại anh hết à.. "Nếu như không phải cô anh ra ngoài tìm gì đó ăn, nói không chừng cô còn đang bị anh ra tay ác độc tàn phá rồi..
Nghe cô ta kháng nghị, ý người trong mắt người đàn ông càng lúc càng đậm, giọng nói cũng nhu hòa hơn mấy phần," Muốn ăn gì? "
" Không biết, em muốn ra đi dạo, em vẫn chưa đến thành phố này bao giờ! "Đúng rồi, cô còn có một đứa em gái họ khác đang học đại học năm nhất ở đây, cũng không biết em cô đang ở đâu.
Đưa tay vào túi lấy điện thoại ra, tùy ý hỏi Hoắc Lăng Trầm," Anh có biết trường đại học điện ảnh ở thành phố T này không? "
" Ừm. "
" Vậy anh biết là ở đâu không? "
" Cách đây khoảng hai cây số. "
Niên Nhã Tuyền lập tức vui vẻ, đánh máy tới một dãy số, nhân lúc bên kia vẫn chưa bắt máy, nói với Hoắc Lăng Trầm," Giới thiệu một người quen cho anh được không? "
Người đàn ông nhíu mày," Ở đây cũng có người quen à? "
" Đúng vậy đấy, em gái em! "
Không lâu sau đó bên kia nhấc điện thoại, truyền tới một giọng nói nhẹ nhàng," Chị, sao đột nhiên nhớ tới em vậy? "
Nghe thấy giọng nói của Mục Tư Du, Niên Nhã Tuyền tựa như rất vui vẻ," Tư Du, chị đang ở thành phố T, bây giờ em có rảnh không, đi ăn bữa cơm? "
Mục Tư Du -19 Tuổi, em gái ruột của Mục Quắc Quắc, cũng là em gái họ của cô.
Quan hệ của hai người, tốt hơn nhiều so với Mục Quắc Quắc.
" WOW! Chị đến à, đợi em chút, em qua chỗ chị ngay giờ, gửi địa chỉ cho em đi! "Vừa nghe nói Niên Nhã Tuyền đến đây, Mục Tư Du thét lên, đến nỗi Hoắc Lăng Trầm đứng bên cạnh cũng có thể nghe thấy.
Ghét bỏ nhìn thoáng qua điện thoại trong tay Niên Nhã Tuyền, âm thầm suy tư, vẫn may Niên Nhã Tuyền không có nhao nhao như vậy.
Mục Tư Du đáng thương, còn chưa kịp nhìn thấy anh rể, tự dưng lại bị chê cho một trận.
Cuối cùng chỗ bọn họ gặp nhau, được định là ở một nhà hàng Nhật Bản ngay lối vào của một trung tâm mua sắm.
Hoắc Lăng Trầm lúc đầu muốn dẫn Niên Nhã Tuyền đi ăn mấy món ăn đặc sản, nhưng Niên Nhã Tuyền lo Mục Tư Du khó tìm ra chỗ Hoắc Lăng Trầm nói, cho nên tìm đại một nhà hàng có biển quảng cáo to nhất sáng nhất đi vào.
Mục Tư Du đón xe đi tới, Niên Nhã Tuyền vừa ra khỏi cửa liền gặp cô ấy.
Dáng người Mục Tư Du nhỏ gầy mặc một chiếc áo khoác lông dài màu trắng, dáng vóc nhỏ nhắn xinh xắn như cây bích ngọc* vậy, trên gương mặt lớn chừng bàn tay là một đôi mắt mang một đôi kính áp tròng màu đen, mái tóc dài cột đại bằng một sợi dây cột tóc màu cà phê.
*Cây bích ngọc: Là một loại cây nhỏ nhắn, khá xinh, lá màu xanh ngọc.
" Chị! "Mục Tư Du lên tiếng hoan hô, người đứng cách đó mấy chục mét cũng nghe thấy." WOW! Gần đây chị uống nước thánh hay gì, làm giờ nhìn đẹp vậy! Nhìn da cua rchij này, đẹp hơn em nhiều luôn á. "
Niên Nhã Tuyền bị cô ấy chọc cười,".. Uống nước thánh gì chứ, chỉ có uống nước máy thôi, sao vẫn chưa nghỉ đông à? "
" Aiya, đừng nói nữa, trường tụi em nhất định là một cái trường đại học giả, ai nấy đều nghỉ đông cả rồi, tụi em còn phải đi học. Nhớ chị lắm đấy, chị đến một mình à? "
Hai chị em lâu ngày không gặp, đến khi gặp lại vẫn thân mật như vậy. Ôm chằm lấy nhau chào hỏi mấy câu, Niên Nhã Tuyền kéo Mục Tư Du đi vào một căn phòng được trang trí khá đơn giản.
Người đàn ông ngồi trong đó đang nghe điện thoại. Thấy hai chị đi vào thì nhanh chóng tắt điện thoại.
Không đợi Niên Nhã Tuyền giới thiệu, Mục Tư Du liền kinh hô lên một tiếng," WOWW! Rất đẹp trai rất đẹp trai! Chị chị chị chị, có phải là người bạn của chị lúc trước chị chụp hình người đó mới tắm xong đăng lên vòng bạn bè không! "Bài đăng đó Mục Tư Du cũng có xem, còn đeo theo Niên Nhã Tuyền hỏi mấy ngày, vẫn không hỏi ra chút tin tức gì.
Không kịp bịt miệng Mục Tư Du lại, để cô bé đem cái bí mật nho nhỏ của cô bày ra trước ánh sáng, Niên Nhã Tuyền lập tức đỏ mặt. Nhận được ánh mắt chang chứa ý cười của người đàn ông, cô vội vàng che miệng Mục Tư Du lại," Không phải đâu em nhìn lầm rồi, lại đây, em yên lặng chút đi, chị giới thiệu với em. "
Mục Tư Du vội vàng gật đầu, không kịp chờ đợi muốn biết người đàn ông này rốt cuộc là ai," Để em đoán xem, là bạn trai hay là tình nhân? "
Mục Tư Du ngay thẳng, làm cho Niên Nhã Tuyền cúi đầu che mặt, ngay lúc cô không biết có nên lấy khăn nhét vào miệng Mục Tư Du hay không, chỉ nghe thấy người đàn ông chủ động lên tiếng trước," Xin chào, tôi là chồng của chị gái cô, tôi tên Hoắc Lăng Trầm. "
" Chồng? Hoắc Lăng Trầm? A.. "Rít lên một tiếng xuyên qua các phòng khác vì mỗi phòng chỉ cách nhau một tấm rèm, đoán chừng cả nhà hàng đều nghe tiếng hét của Mục Tư Du.
Cho đến lúc nhân viên phục vụ phải chạy đến xem tình hình bên này thế nào, Mục Tư Du mới ý thức được rằng mình thực sự quá thất thố, ngượng ngùng cười cười với nhân viên phục vụ.
Phục vụ đi rồi Mục Tư Du nắm chặt tay Niên Nhã Tuyền, hưng phấn vừa kêu vừa nhảy," Chị chị chị, anh ấy chính là Hoắc Lăng Trầm à! Mới vừa rồi em còn định nói, sao nhìn anh ấy giống Hoắc Lăng Trầm vậy, không ngờ là thật, thật sự là Hoắc Lăng Trầm! "
Niên Nhã Tuyền móc móc lỗ tai," Tư Du, Mục Tư Du, em mà còn không chịu yên nữa, em dọa anh rể của em chạy mấy bây giờ! "
Hoắc Lăng Trầm không thích ầm ĩ mặc dù hơi không vui, nhưng cũng không biểu hiện ra ngoài. Mục Tư Du sợ Hoắc Lăng Trầm tức giận, lập tức yên tĩnh trở lại, xấu hổ hắng giọng một cái," Thật xin lỗi anh rể, thật ra thì bình thường em rất điềm đạm, chỉ là giờ gặp anh với chị nên vui quá. "
Thử nghĩ mà xem, siêu cấp đẹp trai siêu cấp có tiền siêu cấp mê người siêu cấp thần bí.. Ngàn vạn thiếu nữ chọn Hoắc Lăng Trầm là idol của mình, không những gặp được anh ấy, anh ấy còn hoàn toàn trở thành anh rể của mình, ai mà lại không sợ chứ?
Hoắc Lăng Trầm rất lịch sự cười nhạt," Ừm, ngồi đi. "
Niên Nhã Tuyền kéo Mục Tư Du ngồi xuống Tatami*, cô vốn định ngồi cùng chỗ với Mục Tư Du, nhưng lại bị Hoắc Lăng Trầm trực tiếp kéo tới bên cạnh mình.
*Tatami là một loại sản phẩm được dùng để lát mặt sàn nhà truyền thống của Nhật Bản.
Mục Tư Du cũng nhìn thấy hành động của hai người, che miệng thầm cười trộm.
Biết Mục Tư Du yêu thích gì, món ăn đã được Niên Nhã Tuyền và Hoắc Lăng Trầm chọn xong cả. Mục Tư Du vừa ngồi xuống không lâu, món ăn đã được đưa lên đầy đủ.
Niên Nhã Tuyền gắp cho Mục Tư Du một miếng chả cá hồi kho, tùy ý hỏi," Chị em cũng có tới đấy, tụi chị vừa đi đến thôn Nam Bình về, cô ấy có liên lạc với em không?"
Mục Quắc Quắc mặc dù đối địch với cô, nhưng Mục Tư Du dù sao cũng là em gái ruột của cô ta, cô ta thực sự rất thương Mục Tư Du.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.