Nhận được lời hứa từ cô, Lạc Tử Sênh hài lòng gật đầu.
Cảm giác cô bé này rất tốt, không chút tính toán mưu kế, là một con người của hiện tại, lúc ở cùng Lăng Trầm thì tính cách cũng hoạt bát.
Lam Anh San ngồi xuống bên cạnh Hoắc Lăng Trầm, hai tay nâng cằm lên, lộ ra nụ cười ngọt ngào chính hiệu, "Mẹ Hoắc đối xử với thím tốt thật! Hâm mộ thấy đấy!"
Lạc Tử Sênh bị cô ta chọc cười, "Tiểu Anh San sau này có lập gia đình, mẹ chồng nhất định cũng sẽ đối xử tốt với con!"
"Mẹ Hoắc, người ta mà lấy chồng thì còn sớm lắm đấy!" Lam Anh San lấy ly nước do một cô giúp việc đưa sang, ngượng ngùng cúi đầu uống một hớp trà.
Lạc Tử Sênh nở nụ cười, tiếp tục nói chuyện phiếm cùng Niên Nhã Tuyền, "Năm mấy rồi con? Việc học có bận lắm không?"
"Năm ba rồi ạ. Cũng không bận lắm.."
"Ừm, học ngành nào.."
Ngay lúc này, cô giúp việc nữ vốn dĩ đi theo Húc Húc lên lầu, vội vàng chạy xuống, "Hoắc tổng, phu nhân.. Không xong rồi!"
"Làm sao thế?" Lam Anh San lên tiếng hỏi.
Cô giúp việc nhìn thoáng qua Niên Nhã Tuyền, "Anh bạn nhỏ.. Phu nhân, tôi không cố ý, tôi ở bên cạnh thu dọn mấy thứ đồ linh tinh do cậu ấy làm bừa ra, vừa không để mắt một chút.. Tôi đã ngăn cậu bé đó lại rồi, nhưng mà cậu ấy không nghe.."
Nói tới đây, cô giúp việc như sắp khóc đến nơi.
Niên Nhã Tuyền bỗng nhiên có dự cảm không tốt, vội vàng đứng thẳng dậy, chạy lên lầu.
Những người khác cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoac-tong-moi-tiep-chieu/1756956/chuong-118.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.