Cô là một người học võ lâu năm, đứng trước mặt Hoắc Lăng Trầm, chút kỹ năng cô học được cũng chỉ được ví như cá bé gặp cá lớn, mỗi lần mất sức thở thoi thóp, đều sẽ bị Hoắc Lăng Trầm chế giễu một phen!
"Bây giờ tớ dậy ngay, chiều cùng đi học, cậu đừng có gọi điện mắng vốn anh ấy!" Niên Nhã Tuyền từ trên giường ngồi dậy, nhìn một mảnh lộn xộn trong phòng, cả gương mặt trong nháy mắt lại đỏ ửng lên.
"Được được, chiều nay có tiết của anh ta, cậu có đi học thì đi sớm chút, không thì anh ta lại chỉnh hai đứa mình!" Hàn Huệ Minh cũng coi như tâm phục khẩu phục, bây giờ chỉ cần không phạm tới Hoắc Lăng Trầm, nhất định sẽ cách xa anh ngàn mét.
Cô rửa mặt xong vừa đi xuống lầu, thì Hoắc Lăng Trầm gọi điện thoại tới, "Tuyền Tuyền, đang làm gì đó?"
Nghe thấy âm thanh quen thuộc, cô gái cắn răng hé miệng nói một câu, "Chuẩn bị ăn cơm."
Nghe giọng nói có pha chút tức giận, anh lập tức hiểu ngay là chuyện gì, anh trầm giọng cười khẽ. Nhớ lại hình ảnh cô nằm dưới người anh tối hôm qua, kìm lòng không đậu, "Tuyền Tuyền, em là món ăn ngon nhất mà cả đời Hoắc Lăng Trầm anh từng nếm qua.."
"A A A! Hoắc Lăng Trầm, anh không biết xấu hổ à!" Niên Nhã Tuyền bất ngờ bị đùa giỡn đến vậy, sụp đổ gầm lên.
Hoắc Lăng Trầm nín cười, nghiêm túc nói, "Vợ à, bây giờ anh muốn về nhà."
"What? Giờ anh muốn về nhà làm gì" Ma xui quỷ khiến thế nào lại hỏi thêm một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoac-tong-moi-tiep-chieu/1756950/chuong-112.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.