Lần này không đợi Lam Anh San lên tiếng, Tống Từ nhanh chóng tiếp một câu, "Gọi thím gì chứ, đã cưới hỏi gì đâu mà gọi thím!"
Lục Khải Hàng đi về phía cô, cười ấm áp, "Em cho rằng em còn có thể chạy trốn được sao?"
Tống Từ hơi đỏ mặt, lặng lẽ làm mặt quỷ với anh ta, sau đó túm lấy Niên Nhã Tuyền cùng đi ra ngoài cửa, "Mọi người cứ trò chuyện đi, tôi có chút việc muốn nói với Nhã Tuyền."
"..."
Hai cô gái cùng đi ra khỏi phòng bệnh, Tống Từ nhìn thoáng qua Niên Nhã Tuyền, nghiêm túc thấp giọng thỏ thẻ, "Chuyện Hoắc tổng cứu Lam Anh San, em đừng suy nghĩ nhiều."
".. Ừm." Tống Từ hôm nay kỳ lạ thật.
Đi thẳng tới lối thoát hiểm, Tống Từ mới dừng bước lại, "Nhã Tuyền, tuyệt đối được vì Lam Anh San mà gây nhau với Hoắc tổng, biết chưa?"
"Chị Tống Từ, Rốt cuộc là chị muốn nói gì với em? Em có hơi hoang mang.."
Tống Từ nhìn cô gái như như lạc vào trong đám sương mù, buồn cười, "Xem chị kìa, là do chị sốt ruột quá, quên rằng em cũng chưa gặp Lam Anh San được mấy lần."
Sau đó cô ấy đè thấp giọng nói với Niên Nhã Tuyền, "Chị cũng không biết cô ta đang suy nghĩ gì, em có biết không? Bạn gái của Cảnh Sâm, ừm.. Cứ cho là bạn gái đi, đính hôn với người khác, tám chín phần đều là do con bé đó đấy."
"..."
Con bé đó trong câu nói của Tống Từ mặc dù không nói thẳng ra, nhưng Niên Nhã Tuyền đương nhiên biết đang nói ai.
"Thời gian sau đó, chị
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoac-tong-moi-tiep-chieu/1756929/chuong-91.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.