Hoắc Lăng Trầm tiếp tục nói: "Lúc đó Tiểu Anh San mới 13 tuổi, chính mắt nhìn thấy cảnh tượng cha mẹ mình chết thảm. Kiểu chết đó, tôi và Cảnh Sâm nhìn thấy còn có chút không chịu nổi, huống chi là con bé? Lên cơn hen suyễn ngay tại chỗ, nếu không phải đưa tới bệnh viện kịp thời, chỉ sợ nó cũng.."
Nhớ lại chuyện đó, ngay cả Hoắc Lăng Trầm cũng khó mà miêu tả được, Niên Nhã Tuyền hoàn toàn đồng cảm với Lam Anh San.
Nếu lại xảy ra chuyện, đúng là Hoắc Lăng Trầm nên cứu cô ta.
Đè xuống tất cả những điều không thoải mái trong lòng xuống, xoay người đi tới cửa: "Tôi đi xem bác sĩ tới chưa."
Hoắc Lăng Trầm không cản cô, chỉ là lúc cô xuống lầu, bỗng nhiên anh ngất đi.
Lúc đưa bác sĩ tới, Niên Nhã Tuyền mới biết Hoắc Lăng Trầm bất tỉnh, nhìn người đàn ông nhắm chặt hai mắt không nhúc nhích, Niên Nhã Tuyền bị dọa đến mức không nhấc tay lên nổi: "Hoắc.. Hoắc.. Lăng Trầm.." Đừng, đừng có dọa cô mà.
Vừa gọi tên Hoắc Lăng Trầm, nước mắt Niên Nhã Tuyền liền rơi xuống, bởi vì cô thấy trên giường toàn là máu.
"Hoắc Lăng Trầm! Anh mau tỉnh lại, Hoắc Lăng Trầm!" Cô nhào qua, sợ hãi vỗ mặt anh: "Anh đừng dọa tôi có được không? Tôi học, tôi nghe lời, anh muốn tôi làm gì cũng được, anh mau tỉnh lại đi! Huhuhu.."
Đúng lúc đó, người đàn ông vốn nhắm chặt mắt, bỗng nhiên mở mắt ra, nhìn cô gái đang khóc không thành tiếng, giọng khàn khàn hỏi: "Thật sao?"
Niên Nhã Tuyền: "..."
Cô ngừng khóc, gật đầu liên tục:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoac-tong-moi-tiep-chieu/1756926/chuong-88.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.