"Hu hu hu.. Hoắc Lăng Trầm, giám đốc Hoắc, chú Hoắc, tôi sai rồi!" Cô ôm chặt lấy cái cột ngoài thang máy, nhất quyết không tiến thêm dù chỉ một bước.
Hoắc Lăng Trầm chẳng buồn bận tâm tới sự cầu xin của cô, anh lạnh lùng túm chặt lấy cô rồi lôi vào trong rạp chiếu phim.
Lúc này rạp vẫn đông khách, nhưng Hoắc Lăng Trầm vừa tới đã có người ra đón tiếp riêng, người nọ cung kính dẫn họ vào phòng chiếu lớn nhất.
Niên Nhã Tuyền đợi viên_người quản lý đi khỏi, lập tức ôm ghì lấy Hoắc Lăng Trầm, "Chú Hoắc, tôi thực sự đã biết lỗi rồi, anh phải rõ_biết là tối nay anh đưa tôi đi xem thứ này thì sẽ có án mạng đấy, thật đấy!"
Hoắc Lăng Trầm vẫn chẳng thèm đếm xỉa gì tới cô, anh lôi cô thẳng đến hàng ghế chính giữa phòng rồi cả hai cùng ngồi xuống.
Phim nhanh chóng bắt đầu, thứ đầu tiên đập vào mắt chính là những ngôi mộ cổ đen sì sì.. "Hoắc Lăng Trầm.. Tôi đã xin lỗi rồi, anh còn muốn tôi phải thế nào, sau này tôi không uống rượu nữa, được chưa? Xin anh tha cho tôi được không?"
Không còn cách nào có thể trốn tránh được bộ phim, cô chỉ đành bịt chặt hai tai mình lại, ánh mắt dán lên người anh.
Niên Nhã Tuyền sắp điên thật rồi, cô vừa giận vừa sợ! Xin tha mãi vẫn vô ích, cô bốc hỏa, "Cái đồ biến thái nhà anh, tôi phải ly dị! Ly dị! Bây giờ chúng ta đi luôn!"
Người đàn ông lạnh lùng nhìn cô một cái, "Ngồi im."
Cô đứng bật dậy khỏi ghế, cố bắt mình lờ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoac-tong-moi-tiep-chieu/1756905/chuong-67.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.