Ơ! Rõ ràng vừa rồi vẫn còn đang nói chuyện cơ mà?
Cô gọi lại cho Trịnh Hiểu Kha, sau đó là Thư Trạch Nam, cuối cùng là Lâm Uyển Oánh, "F**, ba người này bị làm sao thế, ai nấy đều tắt máy hết rồi?" Niên Nhã Tuyền thật sự rất tức giận. Nhưng cô vừa mới ngẩng đầu liền nhìn thấy trước mắt đều là hàng hàng bia mộ, sợ tới mức liên tục niệm A di đà phật.
Vào giờ phút này, mấy người bạn tốt mà Niên Nhã Tuyền vừa gọi điện thoại toàn bộ bị đưa tới một khách sạn. Mấy người mặc đồ đen sau khi tịch thu di động của bọn họ liền nhốt bọn họ vào trong phòng.
Cũng may trên bàn ăn có vô số các món ngon, bọn họ không ai nghĩ đến tình cảnh của Niên Nhã Tuyền, vài người còn thoải mái ngồi ăn ngon lành..
Niên Nhã Tuyền ngây người trong nghĩa trang hơn mười phút, lại còn không gọi được chiếc xe nào, cô sợ tới độ sắp khóc đến nơi. Cô lùi lại, ngồi dưới một gốc cây, tiếp tục gọi điện thoại cho mấy người kia. Nhưng ở đây tín hiệu không tốt, cô thử gọi rất nhiều lần rồi mà vẫn không thể kết nối.
Không biết kiếp trước cô đã tạo nghiệp gì mà kiếp này lại gả cho cái tên Hoắc Lăng Trầm biến thái này không biết?
"Các vị liệt sĩ, các vị anh hùng, tôi vô tình mạo phạm, cũng vô tình quấy rầy, cầu mong các vị đừng có lại đây.. A di đà phật, A di đà phật.."
"Trịnh Hiểu Kha, Lâm Uyển Oánh, Hàn Huệ Minh, Thư Trạch Nam, tôi mà về được sẽ lập tức
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoac-tong-moi-tiep-chieu/1756878/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.