"Không có!" Cô đang suy nghĩ Hoắc Lăng Trầm gần đây cứ quản trời quản đất (quản là cai quản á thưa quý dị),bây giờ lại còn biết cô uống say đến bất tỉnh nhân sự, cô bị hắn ta giáo huấn một trận là cái chắc!
Vén chăn lên, từ trên giường bước xuống, "Huệ Minh Nhi, bây giờ tôi không rảnh tám chuyện với cậu, có việc rồi!" Nói rồi vội vàng cúp điện thoại, chịu đựng đầu đang đau đi vào phòng tắm.
Lúc đang tắm, Niên Nhã Tuyền còn đang suy nghĩ, tí nữa xuống dưới gặp cái người được gọi là chồng cô, nên tạo phản hay là chịu đòn nhận tội?
Tạo phản sẽ bị chôn sống đấy? Vậy còn chịu đòn nhận tội thì sao? Có thể giảm bớt thời hạn thi hành án chết không?
Nếu không thì.. Cứ thử đã?
Nghĩ tới đây, cô vội vàng tắm rửa xong đâu vào đấy, sau đó xuống lầu một.
Dì Lưu vừa chuẩn bị đi lên gọi cô dậy, thấy cô xuống lầu, lại bảo cô tới ăn cơm trưa.
Ăn cơm do dì Lưu làm, Niên Nhã Tuyền nghĩ đến một ý kiến, bằng không lúc ăn cơm tối, làm vài món ăn đưa đi cho Hoắc Lăng Trầm?
Ừm! Cô cảm thấy có khả thi!
Kỳ thật tỉnh táo lại rồi suy nghĩ kỹ một chút, cô cảm thấy bây giờ điều mà hắn ta đang suy nghĩ không phải là vấn đề ly hôn, mà vấn đề là cô có bị chôn sống hay không thôi!
Cho nên phải nghĩ biện pháp lấy lòng cái vị kia của nhà cô một chút..
Nhưng là! Chỉ là! Thế nhưng là! Cô không biết nấu cơm!
Nhìn dì Lưu đang bận
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoac-tong-moi-tiep-chieu/1756865/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.