Rốt cục cô cũng tìm được cơ hội, "Thả tôi ra trước đã.."
Người đàn ông ấy cười lạnh, ngừng động tác trên tay, áp trán của anh lên trán cô, lúc mở miệng lại âm thanh khàn thêm mấy phần, "Mới nhỏ như vậy đã biết những thứ này, cô thiếu tiền lắm à, nói đi, bao nhiêu một đêm!"
Có lẽ cái gì anh cũng có thể thiếu, chỉ là không thiếu tiền thôi.
Niên Nhã Tuyền nắm chặt hai tay, không biết phải hít thở thật sâu bao nhiêu lần, mới kiềm chế được lửa giận trong lòng. Nhẹ nhàng cười một tiếng, cái nụ cười này tăng thêm phần khí thế cho mái tóc dài ướt nhũn loạn cào cào của cô, khiến Hoắc Lăng Trầm dường như đang ngắm một đóa hoa quỳnh, chỉ chớp hiện trong chốc ngắn ngủi, nhưng lại cực đẹp, câu dẫn hồn phách.
"Một trăm triệu." Cô gần như là cắn răng nghiến lợi phun ra ba chữ.
Người đàn ông nhếch khóe môi lên, ánh mắt lạnh đi mấy phần, "Cô xứng sao?"
Lúc nói lời này, người đàn ông ấy có lẽ không ngờ rằng, chưa được bao lâu, trong tay anh đã cầm mấy trăm triệu, chỉ cần được ngủ với người đẹp, đáng tiếc thay người đẹp lại không để ý tới hắn.
Niên Nhã Tuyền giận quá hóa cười, "Hoắc tổng, tôi còn chưa nói mà!"
"Không cần nói gì cả, tôi kiểm hàng trước đã!" Biết cô chẳng có lời hay ý đẹp gì, Hoắc Lăng Trầm không cho cô thêm bất kì một cơ hội phát biểu nào.
Ghê tởm! Đáng ghét!
Niên Nhã Tuyền cố gắng để mình mỉm cười, hai tay chủ động vắt lên cổ của hắn, thân thể hai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoac-tong-moi-tiep-chieu/1756856/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.