Cô vừa định đứng lên, nhưng bởi vì quỳ trên mảnh thủy tinh quá lâu, đã không còn sức lực để gượng dậy. Có thể nói cô thanh cao đột xuất cũng được, nhưng cô không muốn mình quá mức chật vật trước mặt hắn.
Cho dù cô có đau khổ như thế nào cũng không kêu rên tiếng nào.
Hoắc Mạc Sâm lại đi tới trước mặt cô, ngồi xổm đưa tay ra, một tay bóp cằm cô, bức bách cô ngẩng đầu nhìn minh. Trong con ngươi đen thẫm lạnh lùng của hắn tràn đầy ý ghét bỏ: "Cố ý mua thuốc trầm cảm, cô muốn giành được sự đồng tình của ai? Tôi chưa từng thấy qua tiện nhân như cô đâu, đói khát đến mức tìm kẻ biến thái!”
"Sở Vân, cô thật sự làm tôi ghê tởm!" Hoắc Mạc Sâm nghiến răng nghiến lợi quát lớn, dứt lời, hắn liền rút tay lại.
Hắn lấy khăn tay nhanh chóng láu đi bàn tay vừa chạm vào cô. Còn có biểu cảm của hắn tựa như đụng phải thứ bẩn thỉu ghê tởm.
Trái tim Sở Vân đau đến nghẹt thở, trước kia hắn đối xử tốt với cô như vậy, hằng ngày trôi qua như tắm trong hũ mặt.
Nhưng mà bây giờ...
Đã từng tốt đẹp bao nhiêu thì bây giờ đau đớn bấy nhiêu.
Cô không có, cô không có cố ý mua thuốc trầm cảm gì để lấy được sự đồng tình của ai cả, cô cũng không tìm biến thái!
Bởi vì Bạch Tuyết cố ý vu oan, cô đã bị Hoắc Mạc Sâm ghét bỏ, bị hắn hiểu lầm hết ba năm, cô không thể bị hắn hiểu lầm nữa, Sở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoac-thieu-buong-tha-cho-toi-di/574305/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.