Giọng nói khẽ khàng của giáo sư độc dược cùng với hơi thở nhẹ nhàng chậm chạp kích thích từng lỗ chân lông Harry, Harry bị đôi mắt đen huyền kia mê hoặc, vô thức vươn tay ôm cổ người đàn ông, ngửa đầu kiễng mũi chân, khi môi cậu chạm vào lông mi người kia, cảm giác hơi ngứa làm cậu nhanh chóng tỉnh táo lại – chờ chút, cậu đang làm cái gì?!
Harry hoảng sợ lảo đảo lui về phía sau, thân thể không tự chủ được ngã ra sau. Đúng lúc này một cánh tay có lực bắt lấy tay cậu kéo cậu lên, tránh cho lưng cậu thân mật tiếp xúc với mặt đất. Harry giãy tay Snape, nhìn chằm chằm vị giáo sư vẻ mặt trống rỗng, “Ông… Ông đã làm gì tôi?”
Bắt đầu khi nào, hành vi và tư tưởng của cậu như không thuộc về mình? Cậu thật sự không có khả năng làm ra… làm ra chuyện này! Sắc mặt Harry đỏ bừng, cậu cảm giác được thay đổi mỗi một chỗ trên thân thể mình ngày càng nóng bỏng cũng không giảm bớt vì sợ hãi mà ngược lại ngày càng kịch liệt hơn.
Đối với hành vi vừa rồi của thiếu niên Snape không có chút cảm giác ghét bỏ, không, không đúng, không có cảm giác ghét bỏ mới là vấn đề lớn nhất! Gã hận nhất là Potter… Bỗng dưng Snape nheo mắt lại cao thấp nhìn quét qua đánh giá sắc mặt đỏ bừng của Kẻ Được Chọn trước mắt, đối phương trúng Tình Dược sao? Nhưng bộ dạng mờ mịt luống cuống không giống như giả vờ… Hay rốt cục chỗ đó có vấn đề? (Eileen: ta muốn biết “chỗ đó” là chỗ nào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoac-loan-quy-tich-quy-dao-hon-loan/40890/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.