Harry hơi mờ mịt luống cuống nhìn xung quanh, một màu tối đen, trán còn hơi hơi đau, lúc nãy đã xảy ra chuyện gì? Ngoài đau đớn, đầu óc hoàn toàn trống rỗng. Bỗng nhiên, một luồng ánh sáng trắng bồng bềnh trước mắt cậu, tay lạnh lẽo, trong nháy mắt, cảnh vật xung quanh đã thay đổi, từ mơ hồ đến rõ ràng – âm u trống trải, cách cậu không xa một cái cửa kỳ lạ đứng sừng sững, năng lượng như sợi tơ di chuyển giữa khung cửa, dường như cậu nghe thấy âm thanh gì đó, như khóc như than, như tới từ địa ngục, làm người ta nổi gai ốc.
Tiếp theo trong tầm mắt xuất hiện bóng của một đám người, cậu nhìn thấy Lupin, Moody, Tonks, Ron, Hermione… Thần kinh họ căng thẳng, hô to gì đó, đũa phép trong tay không ngừng phát ra từng tia ánh sáng, đánh nhau cùng một bóng người màu đen. Cậu cẩn thận vểnh tai, nhưng không nghe được gì, cậu vô cùng lo lắng và khủng hoảng, giống như nhìn những điều có sẵn, lấy góc độ một người đứng xem, không thể dung nhập, chỉ có thể bất lực trừng mắt nhìn bi kịch diễn ra.
Bi kịch?
Lòng Harry nhảy dựng, rốt cục cậu có cảm giác với thân thể mình, nắm một tay. Tiến vào túi áo, vuốt ve một quả cầu bóng loáng lạnh như băng, một tay nắm chặt đũa phép. Cậu thấy Lucius đứng trước mặt mình, lạnh lùng khinh miệt nhìn mình chằm chằm, vươn tay phải bắt cậu giao ra thứ gì đó. “Quả cầu Tiên tri.” Harry nghe thấy từ này, sau đó đủ loại âm thanh điên cuồng trút xuống, thét chói tai, tiếng mắng tức giận, tiếng gầm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoac-loan-quy-tich-quy-dao-hon-loan/2126629/chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.