Harry không biết tất cả những chuyện vừa rồi có ý nghĩa gì, có lẽ Snape thật sự có ý tốt giúp cậu lau thân thể, tuy rằng động tác có vẻ sắc tình một tí, đương nhiên chuyện sắc tình này căn bản có thể là ý nghĩ của mình. Bất kể như thế nào, cậu không nên xúc động, không nên vì Snape chạm vào mà xúc động.
Thật ra điều này cũng không thể trách cậu đúng không? Người có khả năng sinh lý bình thường đều sẽ phản ứng như vậy thôi. Hơn nữa ổng cũng dùng một cái khăn mặt, không tính là tự tay đụng chạm, nên cậu không cần rối rắm vì vấn đề này. Huống chi tuổi của Snape đủ làm cha cậu, cậu cũng không cần thẹn thùng…
Ánh mắt Harry không yên, thị giác hiện tại của cậu còn không nhìn tới tay Snape, cậu cố gắng nhớ lại, khi tay ông ta nắm chặt đũa phép, khi nấu độc dược, khi chấm bài tập, đại khái vì xử lý dược liệu tốt, tay bậc thầy độc dược được bảo dưỡng rất khá, hằng năm ngoài cầm dụng cụ tạo ra vết chai mỏng, đôi tay kia không có bất cứ vết thương nào, tay như vậy chạm vào thân thể sẽ có cảm giác gì?
Được rồi Harry, mày thừa nhận đi! Thừa nhận mày khao khát Snape! Trong lòng Harry có một âm thanh nói như vậy.
Hai má bắt đầu nóng lên, Harry thất bại nhắm mắt lại, cậu không nên tỉnh lại ở thời điểm kia, để Snape trực tiếp giết mình thì tốt rồi, vì sao lại còn để lại cảm giác ngứa ngáy này? (hoặc nên tỉnh táo hưởng thụ toàn bộ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoac-loan-quy-tich-quy-dao-hon-loan/2126600/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.