Kiếp trước, Tần Nguyên thật sự quá ngốc.
Bốn tháng không tới tháng nhưng theo thói quen tưởng khi còn nhỏ dinh dưỡng không đủ nên nội tiết hỗn loạn mà ra.
Rốt cuộc nửa năm không có tới một lần, cô cũng không để ý quá.
Bụng dưới to lên thì cô lại nghĩ là do không tập thể dục lại không biết là mang thai.
Cô sơ ý không phát hiện vấn đề mà bởi vì một tô canh cá mà bị mẹ kế chị kế phát hiện.
Sau khi hai mẹ con kia xác định cô có thai liền thiết kế hãm hại cô, hao tổn tâm cơ đưa cô vào ngục.
Ở dưới hoàn cảnh bị người có tâm sắp xếp, dù Tần Nguyên có thân thủ tốt thì ở trong ngục cũng ăn hết khổ.
Trong một lần quần ẩu, cô bị người công kích vào bụng, đau đến sắp chết.
Trên người xuất huyết nhiều, huyết chảy đầy đất, hai mắt cô đau đớn.
Sinh non cộng thêm khó sinh, đứa trẻ bị mổ ra trước thời gian.
Đứa nhỏ hơn bốn tháng đã thành hình, cậu bé đi vào đời này còn chưa mở hai mắt, như mèo con suy yếu khóc rồi vĩnh viễn rời khỏi nhân thế.
Tần Nguyên ngồi ở trên giường, gắt gao nắm lấy chăn gấm dưới thân, hai mắt cô đỏ bừng, trong mắt hiện lên sát ý âm lãnh thị huyết.
Đó là con cô, là thịt từ trên người cô rơi xuống.
Dù không biết ba ruột là ai, cô cũng không cách nào tiếp thu con cô cứ như vậy mà rời đi.
Cô tự trách, thống khổ, hối hận,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoac-gia-phu-nhan-lai-mo-sap-boi-roi/2423553/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.