Cô thu hồi tầm mắt, che trái tim đập cực nhanh trong ngực, bước đến trước giường Tần Nguyên, mắt trông mong nhìn cô.
“Tần Nguyên, học muội, rốt cuộc là em đang làm gì vậy? Vi sao lạl lợi hại như vậy, có phải em là thế ngoại cao nhân, giống như đạo sĩ Mao Sơn hay là giáo phái đuổi ma gì đó không?”
Tần Nguyên lười nhác nằm trên giường, cả người rơi vào trạng thái thả lỏng.
Cô lấy tay chống đầu, một tay khác nhẹ nhàng vuốt ve bụng nhỏ, trong
mắt hiện lên vẻ ôn hòa mềm mại.
Tần Nguyên ngước mắt, đáy mắt phiếm cười: “Học tỷ, nhận thức lâu như vậy, chị xác định không biết thân phận của em sao?”
Lăng Hiểu Huyên thân là nữ thế gia, tự nhiên việc đầu tiên phải làm là đi thu thập thông tin của những kết giao xung quanh, xác định đối phương có tiềm tàng nguy hiểm hay không.
Lúc trước khi tiếp xúc cùng Tần Nguyên, trong nhà Lăng Hiểu Huyên đã phái người điều tra cô.
Tần Nguyên lớn lên ở khu dân nghèo Tây Thành, thường xuyên tiếp xúc
với một ít tam giáo cửu lưu long ngư hỗn tạp, phần lớn bọn họ đều là không có chuyện ác nào không làm như giết người cướp của là một đám người nguy hiểm.
Cô là một cô gái sống mười tám năm ở Tây Thành, sống được không nói mà lại rất bình yên.
Phải biết rằng diện mạo cô tinh xảo xinh đẹp như thế, thân ở Tây Thành thật sự quá mức loá mắt sặc sỡ, không có khả năng không có đàn ông nào nhớ thương cô.
Tần Nguyên là dựa vào một đôi nắm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoac-gia-phu-nhan-lai-mo-sap-boi-roi/2423498/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.