Thậm chí còn nói luôn quá trình và đái khái mấy cái tư thế mà hai bọn họ làm việc để chứng minh anh và Hàn Khả Tâm trong sạch.
Hoắc Dịch Dung nhìn chằm chằm tên ngốc trước mắt còn không ngừng, tức giận đến thực không ưu nhã trợn trắng mắt.
“Mày câm miệng!”
Nhẫn không thể nhẫn, Hoắc nhị gia cuối cùng cũng nổi giận.
Ai mà thèm nghe mấy cái thứ linh tinh rối loạn kia!
Dung Kính giật mình, lập tức ngậm miệng.
Hoắc Dịch Dung dựa vòa ghế, khí tràng trầm ổn.
Anh âm u nhìn chằm chằm Dung Kính, nhìn đến mức khiến anh ta lạnh cả người.
Dung Kính vừa sợ vừa run, dưới ánh nhìn chăm chú của Hoắc nhị gia, ngón chân anh
ta như có thể xuyên qua cái thảm mà đâm xuống sàn nhà.
Ngay tại lúc anh ta gần như sụp đổ, sắp không chịu nổi áp bách, Hoắc nhị gia rốt cuộc đại phát từ bi mở miệng.
“Ngày đó buổi tối, Hàn Khả Tâm có không đúng chỗ nào không? cẩn thận ngẫm lại, nghi kỹ rồi trả lời.
”
Xem nhẹ tầm mắt bức nhân phía trước, Dung Kính nghiêm túc hồi tưởng chuyện đêm đó.
Trên mặt anh lộ ra biểu tình lâm vào hồi ức: “Hàn Khả Tâm không có chỗ nào không thích hợp, lúc bữa tiệc sắp kết thúc thì đứa con riêng mà Tần gia tìm vế tới, đối phương hình như là tìm Hàn Khả Tâm lấy đồ gì đó.
Cô gái kia lớn lên cũng không tệ lắm, mọi người không muốn cho cô ấy đi, nhất định bắt cô ấy uống một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoac-gia-phu-nhan-lai-mo-sap-boi-roi/2423441/chuong-78.html