Tần Muội lại chạm vào cả hai điểm này, hơn nữa thái độ của anh ta rất đáng ăn đòn.
 
“Sắc mặt dì Hàn hơi kém, có phải gần đây tiêm collagen không còn tác dụng không? Dì cũng nhiều tuổi rồi, theo tôi thì dì đừng mất công nữa. Sức khỏe của ông già hai năm qua không tốt lắm nên luôn phải kiêng khem, cho dù dì vất vả chăm chút cũng chẳng để làm gì, dù sao ông già bây giờ có muốn cũng chẳng làm được gì…”
 
“Tần Muội!”
 
Hàn Nhàn cuối cùng cũng không nhịn được nữa, bà ta vội quát lên ngắt lời.
 
Hàn Nhàn giận tái mặt, ánh mắt lạnh lùng nhìn chằm chằm người thanh niên trước mặt.
 
“Tôi đây, đấy dì xem dì nhớ rồi kìa, gọi tên tôi vẫn thoải mái hơn nhỉ.”
 
Tần Muội cười tủm tỉm, khuôn mặt rất gợi đòn.
 
“Ơ! Đông vui nhỉ, hôm nay là ngày gì thế?”
 
Tần Nguyễn dựa vào tường trong phòng khách, khuôn mặt xinh đẹp quyến rũ đầy vẻ châm chọc, ngón trỏ của cô xoay xoay chiếc chìa khóa xe.
 
Khi Tần Muội bắt đầu trêu chọc Hàn Nhàn, Tần Nguyễn đã có mặt ở đó rồi.
 
Thấy Hàn Nhàn muốn bật lại anh hai, Tần Nguyễn mới lên tiếng cho thấy sự hiện diện của mình.
 
Tần Muội nhìn về phía âm thanh phát ra.
 
Anh ta thấy Tần Nguyễn đang lười biếng dựa vào cửa, một cảm giác quen thuộc rất tự nhiên ập đến.
 
Cái khí chất bất cần đó giống hệt với anh ta.
 
Ánh mắt Tần Muội hiện lên vẻ ngạc nhiên, tựa hồ không thể tin nổi.
 
Em 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoac-gia-phu-nhan-lai-di-xem-boi-roi/3478030/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.