Là một tin nhắn đến từ Hàn Nhàn.
Vẻ mặt dịu dàng của Tần Nguyễn nhanh chóng giảm xuống không độ, trong mắt cô tràn ra ánh nhìn lạnh như băng.
Ngón tay đầy vết sẹo cũ nhẹ nhàng chạm vào màn hình, mở tin nhắn ra.
[Nguyễn Nguyễn, dì đã làm món mà con thích nhất, tối nay về nhà ăn cơm nhé.]
Tần Nguyễn cụp mắt xuống, trong mắt cô lộ ra sự mỉa mai và lạnh lùng.
Đã ba ngày trôi qua kể từ cái hôm ở khách sạn Hoàng Đình, chắc chắn Hàn Khả Tâm đã về nói điều gì đó với Hàn Nhàn.
Ấy vậy mà tận ba ngày sau người phụ nữ này mới tìm đến, bà ta đúng là giỏi ẩn nhẫn thật.
Ngón tay Tần Nguyễn khẽ vuốt, một tin nhắn nhanh chóng được soạn thảo.
[Hẹn gặp vào buổi tối.]
Tần Nguyễn muốn xem thử hai mẹ con Hàn Nhàn muốn giở trò gì.
Cho dù là Hồng Môn Yến, cô cũng không sợ.
Tâm trạng đang tốt lại bị quấy rầy, Tần Nguyễn cất sách trên bàn, đứng dậy trả sách rồi rời khỏi thư viện.
…
Trong phòng khách lớn nguy nga tráng lệ của nhà họ Tần.
Ngồi trước sô pha là một người phụ nữ trung niên trang điểm nhẹ nhàng, khí chất cao quý, bà ta liếc nhìn tin nhắn trả lời trên điện thoại, khóe môi cong lên vẻ hài lòng.
“Sao rồi hả mẹ? Con khốn kia có đồng ý về không?”
Hàn Khả Tâm ngồi bên cạnh người phụ nữ trung niên, cô ta nghiến răng hỏi.
Người phụ nữ trung niên tên Hàn Nhàn nghe
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoac-gia-phu-nhan-lai-di-xem-boi-roi/3478028/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.