Khóe môi Tần Nguyễn hơi nhếch lên, tạo thành một đường cong cợt nhả.
 
Cô đưa tay móc móc lỗ tai, ánh mắt quét về phía Hàn Khả Tâm, giọng điệu đầy trào phúng.
 
“Hàn Khả Tâm, có phải tai chị bị điếc đúng không? Ai nói tôi lêu lổng với đàn ông, tôi đang kết giao với bạn trai rất bình thường, hai người yêu nhau rồi phát sinh quan hệ thôi mà chị cũng muốn quản à? Đến cha cũng mặc kệ tôi thì chị là cái thá gì chứ?!”
 
“Tần Nguyễn!” Hàn Khả Tâm nheo mắt lại, lạnh lùng nhìn chằm chằm Tần Nguyễn.
 
Tần Nguyễn luôn bị cô ta kìm kẹp, vậy mà hôm nay lại biết phản kích, điều ấy khiến trong lòng cô ta nảy sinh cảm giác không ổn.
 
Trong hành lang của khách sạn có khá nhiều người vây xem.
 
Chính vì nhìn đúng thời cơ này mà Hàn Khả Tâm mới dội nước bẩn lên người Tần Nguyễn.
 
Thật không ngờ đối phương lại không hề chỉ biết giữ im lặng như trước đây.
 
Làm sao Tần Nguyễn lại không biết tính toán của Hàn Khả Tâm, cô cầm điện thoại trên bàn lên, mở danh bạ tìm tên của cha mình rồi lặng lẽ liếc Hàn Khả Tâm.
 
“Hàn Khả Tâm, tôi không muốn nhắc lại đâu, cô tự cút hay là để cha đến tiễn cô đi?”
 
Có một số việc, cô thật sự không ngại vạch trần sớm đâu.
 
Nếu cô mà không vui thì lại muốn có người không vui cùng mình đấy.
 
Cho dù Hàn Khả Tâm không sống được bao lâu nữa, nhưng nếu có thể cắm thêm mấy dao lên đối phương 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoac-gia-phu-nhan-lai-di-xem-boi-roi/3478013/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.