4 nam chủ của chúng ta đã bắc đầu ngấm thuốc trong người cơ thể họ bắt đầu nóng lên.
- Chết tiệt có người hạ dược vào rượu
Bạch Long khó chịu cởi 2 cúc áo nhưng chẳn giúp anh dễ chịu chút nào đây là xuân dược mạnh e rằng không kìm nổi nữa.
- Mau gọi người giải phóng ik tôi khó chịu quá
Hoàng Bảo anh sắp khó chịu chết rồi a nhìn thấy 3 người kia khó chịu đến z không nói j chắc cũng đồng ý anh gọi điện thoại kêu người lên.
Hoắc Du đứng trước căn phòng đối diện không chần chừ mà mở cửa nhưng vừa mở thì đèn cũng tắt đi chỉ có vài ánh sáng mờ không thấy rõ bên trong là ai có mùi thơm nhẹ của hoa oải hương bọn 4 người họ nghĩ là người giúp họ giải phóng dục vọng đến vừa ngửi thấy mùi hương này dục vọng của họ càng k khống cự được muốn lấp đầy khoảng trống trong người cô gái kia.
Hắc Nghiêm Trạch ở gần cô nhất nhanh chóng ik đến kéo tay cô cô chưa kịp phản ứng thì đã bị nụ hôn của hắn làm điên đảo đôi tay mềm mại di chuyển khắp cơ thể cô rồi kéo chiếc khóa áo trên lưng cô chiếc đầm như z mà tuột khỏi người cô rơi xuống đất hắn mở luôn cái khóa áo lót của cô.
Nụ hôn của hắn vừa nóng bỏng vừa kích thích làm cho cơ thể cô càng nóng, cái lưởi không ngừng cọ quậy trong miệng hắn tham lam mút hết mật ngọt trong miệng cô hắn chưa từng nếm qua mỹ vị nào ngon đến vậy.
Bên dưới dục vọng ngẩn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoac-du/436772/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.