Hắn rời khỏi môi ta , cảm giác ướt át vẫn còn động lại , mặt ta đỏ lên , tay không kìm được đưa lên chạm vào chỗ ươn ướt khi nãy , chân ta không khống chế liền lùi lại hai bước
-Ta , ta …
Ta nhìn hắn , nhưng gương mặt kia không có một chút gì vuống bận lại tỏ ra rất vui vẻ lại nhìn đôi má đang nóng đỏ lên vì xấu hổ của ta
-Tịch Nhi , nếu như ta nói ta thích nàng , nàng có tin ta không ?
Thích ta ?
Sao hắn lại thích ta được ?
Vô lí !
Hắn và ta bên nhau không quá lâu , đã như vậy hắn còn biết ta lai lịch như thế nào! Sao có thể thích nhanh đến như vậy , rõ ràng hắn đang gạt ta , lôi ta vào rắc rối giữa hắn và Ung Phủ , ta buông tay đang để trên môi xuống , mặt ta không khỏi vẻ thất vọng hiện rõ
-Mạch Cơ , ngươi và ta bên nhau chưa lâu , rõ ràng là người không hề biết ta là ai , cho đến khi Ung Kỷ đến , ngươi còn mạo phạm ta đến mấy lần , sau đó còn yêu cầu ta hủy hôn với Ung Phủ , nay ngươi nói ngươi thích ta, Lương Tịch thật không dám nhận , chi bằng ngươi cứ để mọi thứ như lúc ban đầu , ta và ngươi không biết nhau có lẽ một chữ “ thích” này của ngươi , ta sẽ suy nghĩ nhiều hơn , nhưng hiện tại , Mạch Cơ , người và Ung Phủ và ta là ba khoảng trời khác nhau , sao người lại nhẫn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoa-xich-de-vuong/79259/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.