Chớp mắt một tháng thoáng cái liền trôi qua.
Tiết hàn lộ, khí trời mát mẻ dễ chịu, khóm thu hải đường bên sân nở đỏ thắm một vùng, đung đưa trước cơn gió nhẹ mơn man nhàn nhạt. Hương tuyết cầu ngọt ngào dịu nhẹ như ôm lấy không gian. Mọi thứ như thấm nhuần cái tao nhã của trời đất duyên dáng, lạ lùng.
Một tà áo xanh lục nhẹ nhàng lướt qua, mang theo hương tuyết cầu phảng phất khắp nơi. Tay hắn cầm một cành trúc nhỏ, khóe môi mỉm cười dịu nhẹ khuân mặt thanh tú đến ngỡ ngàng.
Theo sau đó là một tà áo đỏ rực rỡ, một vạt áo bạc khoác hờ. Từng lọn tóc đen mượt nhẹ bay trong gió làm tung lên vài vạt chỉ đỏ yêu kiều. Mùi hương bạch đàn cứ thế thoảng bay đi.
Nam tử áo xanh ngoảnh đầu cười nói
"Mộ Nguyệt, chúng ta đến Mai viện đi!"
"Được." Mộ Nguyệt mỉm cười đáp lại. Nhẹ nhàng vuốt vài lọn tóc lòa xòa trước mặt, hắn lại cất tiếng
"Ngươi không ngại Bạch Xà sao?"
Bước chân Bạch Trạch hơi khựng lại một chút, nụ cười trên môi từ từ thu lại. Hắn đưa cành trúc nhỏ vào tay váo, nhẹ nhàng bước tiếp
"Khi ta đến đây, muội ấy đã đi mất rồi."
Mộ Nguyệt nhìn hắn, khóe miệng nhẹ nhàng vẽ lên nét cười, hắn chạy lại vỗ vài Bạch Trạch rồi bỗng chợt biến mất, chỉ ném lại một câu
"Hôm nay ta bầu bạn với ngươi."
Trước cửa Mai viện, hương tử đằng phảng phất dịu dàng mà mạnh mẽ nuốt trọn mọi mùi hương khác.
Khắp không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoa-vu/2584528/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.