Trước nay chưa có gì nàng không dám thử, mặc dù lớp sương mù rất dày không biết có độc hay không, với cả cơ thể nàng khác người, từ lúc sinh ra đã có thể kháng độc, nên nàng cứ thế mà đi vào sâu trong lớp sương kì lạ đó. Đi tầm nửa canh giờ cuối cùng nàng cũng thoát ra, khung cảnh xuất hiện trước mắt làm cho nàng hết sức ngạc nhiên. Trước mắt nàng là một màu trắng xóa phủ kín, không những thế còn có tuyết rơi. Đối diện nàng là một động băng, nhìn lớp băng có thể thay đổi màu sắc nàng đoán chắc nơi đây phải là bí cảnh nghìn năm. Cứ thế, nàng dõng dạc hiên ngang đi sâu vào hàng động đó, nơi đó quả thực rất đẹp, vẻ đẹp lần đầu tiên nàng nhìn thấy.
Đi sâu vào bên trong, nàng lại loáng thoáng nghe được có âm thanh phát ra, nó như lôi cuốn thúc giục khiến nàng cứ đi mãi không thể dừng bước. Đi mãi đi mãi cuối cùng nàng đến trước một cánh cửa, đang còn loay hoay không biết nên làm thế nào để mở thì bỗng nhiên cánh cửa kêu cèn cẹt rồi tự mở ra. Bên trong là một động băng, rõ ràng có những tảng băng nhọn hoắt đâm lên, những trước mắt nàng lại có một thác nước đang ào ào chảy xuống dưới. Âm thanh nàng nghe được lại vang lên. Nàng tung mình nhảy vào thác nước, trong đó nàng thấy một cái bệ bằng lưu ly, bên trên là một cây đàn, âm thanh mà nàng nghe được là âm thanh do nước của dòng thác bắn vào dây đàn tạo ra tiếng kêu. Nhìn ngắm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoa-vu/10288/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.