Hoa Doanh Vũ nghiến răng tức giận nhìn người trước mặt, phẫn nộ nói:“Ngươi muốn gì?”
Mím môi cười, không đáp, vô tư ngồi thưởng trà, một lúc lâu sau, đối phương mới quay đầu nói với Hoa Doanh Vũ:“Bát vương gia quảnhiên thông minh, đã hạlệnh cho phép vào mà không cho phép ra, nhưng hắn đâu ngờ rằng, ta vốn không có ýđịnh mang ngươi ra ngoài, qua một lúc nữa, chắc chắn hắn sẽnhanh chóng tìm đến đây.”
Hoa Doanh Vũ bị điểm huyệt và được đưa đến một gian phòng trống không, nơi này vẫn thuộc Hoa Ảnh Giáo, nhưng nó có vị trí xa xôi, thường ít ai đến gần, muốn tìm ra cũng phải mất khá nhiều thời gian.
Bản tính Hoa Doanh Vũ vốn thông minh giảo hoạt, thấy bộ dạng thản nhiên tự đắc của cái gã kia thì trong lòng liền hiểu rõ vài phần, hắn nói:“Nếu mục đích của ngươi chỉ đơn giản là muốn bắt ta, thì sẽ không tự mình lộ mặt thế này, hiện tại, ngươi đã để cho ta nhận diện, một khi đã như vậy, nhất định ngươi đã có toan tính khác, Quân Hàn Tâm, rốt cuộc ngươi là cái thứ người nào thế?”
Người này không phải Quân Hàn Tâm thì là ai? Nam tử tuấn mỹ trước mặt có dung mạo anh tuấn, khóe miệng nhếch lên cười bí hiểm, môi son hé mở nói:“Hoa giáo chủthông minh hơn người, ngươi có thểtự mình đoán. Tacũng đang định nói cho ngươi biết mụcđích của ta.”
Hoa Doanh Vũ mím môi, thầm nghĩ Quân Hàn Tâm nhất định không chỉ đơn giản là một thương nhân bình thường, ngày đó rời đi, mình cũng quên mất chuyện sẽ cứu hắn, hắn bị hạ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoa-vu-doanh-ca/1531936/chuong-13-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.