Chương trước
Chương sau
Vừa rồi trong đại điện, dù là chất đống của cả đại điện hay là gạch trắng ngọc xanh trong ao rượu, đều đã bị nổ thành bột mịn.
Tuy nhiên, sách Địa Hồn vẫn nằm bình yên trên mặt đất.
Trông không phô trương, bởi vì không bị ảnh hưởng cho nên phía bên ngoài ảm đạm, giống như một quyển phổ bút ký bình thường.
Tần Vũ Phong không nói lời nào, cúi xuống nhặt sách Địa Hồn lên.
Ngay sau đó, Tần Vũ Phong cứ như vậy mà lập tức rời khỏi nơi này, thậm chí còn không quay đầu nhìn lại.
Lúc này, tất cả những người trong Ma Môn đều kinh ngạc không thôi mà nhìn chằm chằm bóng lưng của Tu La, không nói nên lời. Một lúc lâu sau cuối cùng mới có người lấy lại tinh thần.
“Anh ta… anh ta cứ đi như vậy thôi sao?”
“Tu La cứ rời đi như vậy thôi à? Anh ta không muốn kế tục chức Ma Quân của Ma Quân Cửu U sao?”
“Anh ta không muốn kế vị thật ư?”
“Khốn kiếp, vừa không muốn kế vị một trong tam đại Ma Quân, dáng vẻ cũng không giống như muốn tới thanh lý Ma Môn, chỉ đánh xong rồi đi sao?”
“Không đúng, anh ta thế này cũng quá là thoải mái rồi đi, vậy rốt cuộc tới đây để làm gì chứ?”
“Sách Địa Hồn… Chết tiệt, thật sự anh ta chỉ tới cướp sách Địa Hồn thôi! Lấy được thì chạy liền!”
“Chậc chậc chậc “Nếu như… đây thật sự là kết cục mà Ma Quân Cửu U đã biết được từ lâu. Vậy không biết vào lúc ban đầu Tu La đã lo đòi sách Địa Hồn từ tay Ma Quân Cửu U thì liệu Ma Quân Cửu U có đưa không.”
“Ôi giời…
“Dù sao thì thứ Tu La muốn là sách Địa Hồn, hơn nữa trước đó còn một kiếm chém nát bảo tọa của Ma Quân Cửu U, chắc chắn Ma Quân Cửu U sẽ cho rằng Tu La tới để cướp ngôi.
“Chậc chậc chậc, dù thế nào đi nữa thì bắt đầu từ bây giờ, e là cả Ma Môn sắp thay đổi rồi!”
“Đúng vậy, tam đại Ma Quân chỉ còn lại hai… thật không biết những người như chúng ta sau này phải làm thế nào”
“Sau này thì sau này mới nói đi. Dù sao thì hôm nay đã được chứng kiến trận đại chiến đi vào lịch sử của Tu La và Ma Quân Cửu U, tôi sống không uổng kiếp này rồi!”
“Tôi cũng vậy, sống không uổng kiếp này! Cảnh tượng như vậy thật sự rất chấn động lòng người!”
“Còn không phải sao, hai thân thể phàm thai không ngờ lại có thể đánh tới mức oanh tạc mãnh liệt như vậy…
“Thật khiến người ta khó mà tưởng tượng.
Mọi người bàn tán sôi nổi, Đường Sương thì lại im lặng. Đường trưởng lão bên cạnh nhìn sang Đường Sương rồi thở phào nhẹ nhõm.
“Bảo chủ, lần này cuối cùng chúng ta cũng không cần lo lắng có người gây rắc rối cho chúng ta vì Tu La nữa rồi.
Đường Sương gật đầu với Đường trưởng lão, miễn cưỡng cười: “Mong là vậy!
Sau khi Tần Vũ Phong đánh chết Ma Quân Cửu U, lấy được sách Địa Hồn, anh đã không do dự chút nào mà dứt khoát rời khỏi Ma Môn.
Dường như tốc độ là một ngày nghìn kilet. Tần Vũ Phong bay nhanh rời khỏi lãnh địa của Ma Môn, tới thành trấn xung quanh.
Dọc đường đi ngồi phương tiện giao thông, cộng thêm đi bộ nên Tần Vũ Phong đã nhanh chóng về La Phù Sơn.
Chưởng môn La Phù Sơn không thể ngờ rằng, tốc độ của Tần Vũ Phong lại nhanh như vậy.
“Nửa tháng?” Chưởng môn La Phù Sơn kinh ngạc không thôi, giơ ngón tay chỉ trỏ: “Cái này cái này cái này, cậu đã dùng cách gì khiến Ma Quân Cửu U đưa sách Địa Hồn cho cậu vậy?”
Người đệ tử trước đó giúp Tần Vũ Phong dịch dung, bây giờ lại giúp Tần Vũ Phong gỡ mặt nạ mô phỏng ra.
Sắc mặt Tần Vũ Phong thản nhiên, giọng điệu rất bình tĩnh, đáp: “Không dùng cách gì, giết ông ta là lấy được rồi.” Chưởng môn của La Phù Sơn sững sờ.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.