Chương trước
Chương sau
Khi Ma Quân Cửu U nghe thấy những giọng nói cố ý khuếch đại này, nhất thời càng thêm đắc ý hơn nữa.
Đúng vậy, ông ta là Ma Quân Cửu U của Ma Môn.
Nếu như ngay cả ông ta còn không phải là đối thủ của tên nhóc này, vậy thì trong cả cái Ma Môn này còn ai có thể đối đầu với tên nhóc này nữa cơ chứ?
Khi nghĩ đến điều này, Ma Quân Cửu U càng trở nên kiêu ngạo.
Nói ra thì ông ta chính là quân chủ trong Ma Môn, cho dù tên nhóc này có mạnh đến cỡ nào đi chăng nữa cũng có thể so sánh được với ông ta hay sao?
Ngay cả khi bắt đầu tu luyện từ trong bụng mẹ thì số năm tu luyện của anh e rằng còn không nhiều bằng tuổi của ông ta nữa kìa!
Khi được xếp vào một trong Tam Đại Ma Quân, tên nhóc này có lẽ là vẫn còn đang ở trong bụng mẹ l
Làm sao có thể là đối thủ của ông ta được cơ chứ?!
Ma Quân Cửu U nhìn chằm chằm vào Tu La một cách độc ác, với một nụ cười khó có thể che giấu trên khuôn mặt, giống như là nụ cười khi nằm chắc phần thắng trong tay của mình vậy.
“Tên nhóc này, bây giờ dập đầu nhận lỗi với tôi vẫn còn kịp đấy!”
“Đã không còn kịp nữa rồi!”
Mặt Tần Vũ Phong không hề có chút cảm xúc, trong mắt hiện lên vẻ tàn khốc, lờ mờ hiện lên một tia máu.
“Cho dù bây giờ ông có quỳ xuống van xin tôi tha thứ thì cũng không thể đổi lại được Huyết Liên Tâm ngàn năm!”
Ma Quân Cửu U nghe thấy lời nói này của Tu La, sắc mặt đột nhiên thay đổi.
Thật là to gan quá đi mất.
Thế mà tuyên bố dám bảo ông ta quỳ xuống đất xin tha thứ?
Đùa cái gì thế
Vứt mặt mũi của Ma Quân Cửu U ông ta đi chỗ nào?!
Ma Quân Cửu U hít một hơi lạnh: “Cậu đúng là to gan thật! Thằng nhãi muốn chế Nói rồi, Ma Quân Cửu U bay người về phía Tu La.
Tung một chưởng ra, ma khí phun ra mãnh liệt trong nháy mắt, đánh lui cả người Tần Vũ Phong!
Tần Vũ Phong vốn vì mất đi Huyết Liên Tâm ngàn năm mà có hơi điên cuồng, trước mắt hoàn toàn không quan tâm cái gì là phòng ngự, chỉ biết tấn công liên tục.
Thế nên, khi đối mặt với chiêu này của Ma Quân Cửu U, Tần Vũ Phong hoàn toàn không có chỗ trống để phòng ngu.
Dường như không cần phải suy nghĩ gì nhiều.
Tần Vũ Phong trực tiếp bị luồng ma khí mãnh liệt này đánh đến ngã nhào ra đất, sau khi thân thể bị đánh lui hơn mười mét mới dần dần có xu hướng dừng lại, liên tiếp đụng vỡ mấy cái bình phong.
Tần Vũ Phong ngồi trên đất, một dòng máu tươi từ từ chảy ra từ khóe miệng.
Mặt của Ma Quân Cửu U lộ ra vẻ đắc ý: “Lúc trước cũng chỉ là hơi nể mặt cậu thôi, ai mà biết cho cậu mặt mũi cậu lại không cần, nếu đã như thế, tôi cũng chỉ có thể giết chết cậu tại đây.”
Tần Vũ Phong nghe thấy thế chỉ giơ tay lên lau vết máu tươi bên khóe miệng, ánh mắt lạnh lùng nhìn Ma Quân Cửu U chằm chằm.
“Đúng lúc tôi cũng nghĩ như thế.”
Ma Quân Cửu U nghe thấy câu nói này của Tần Vũ Phong thì không khỏi giận tím mặt
Thằng nhãi này đã kiêu ngạo tới một mức độ nhất định, tới lúc này rồi mà còn nói như thế với ông ta. Chẳng lẽ anh còn không biết mình đã chết đến nơi rồi sao?
Chỉ có trong lòng Ma Quân thầm nghĩ, quả nhiên mình vẫn cần phải cho thằng nhãi này biết tay, để cậu ta biết rõ tình cảnh bây giờ.
Nghĩ đến đây, Ma Quân Cửu U để lưỡi chạm vòm họng, thay đổi vận khí công.
Trong thời gian vài bước chân, nhoáng một cái Ma Quân Cửu U đã đến trước mặt Tần Vũ Phong.
“Thằng nhãi thật sự muốn chết!”
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.