Chương trước
Chương sau
Huyết Thù Quỷ Vương lập tức không để ý tới điều gì nữa, liều mạng chạy về phía yêu sủng của mình. Ba Quỷ vương còn lại, thậm chí không kịp ngăn cản gã! Nửa người trên của nhện đỏ cũng giãy dụa, từng chút dích về phía Huyết Thù Quỷ Vương.
“Nhện đỏ!”
Bịch một tiếng.
Trên mặt Huyết Thù Quỷ Vương giàn dụa nước mắt, trực tiếp quỳ xuống trước mặt nhện đỏ.
Vẻ mặt Huyết Thù Quỷ Vương bị thống không thôi. Nếu như không có nhện đỏ, gã sẽ không thể có thành tựu như ngày hôm nay.
Từ trước đến nay, phàm là người thuần thủ đều không không có tình cảm gì với linh thú của mình. Nhất là Huyết Thù Quỷ Vương.
Nhưng nếu như không có nhện đỏ thì hôm nay gã chẳng là gì cả.
Thiên phú và xuất thân của gã đều bần hàn.
Nếu như không có nhện đỏ thì có lẽ ngay cả buổi thọ yến này cũng không được vào, huống chi là trở thành một trong ngũ đại quỷ vương.
Tình cảm của Huyết Thù Quỷ Vương đối với nhện đỏ không phải bình thường.
Huyết Thù Quỷ Vương là gã, cũng là của nhện đỏ. Gã nguyện ý chia sẻ vinh quang của mình với nó.
Nhưng hôm nay, nhện đỏ lại cứ như vậy chết trước mặt gã.
Đôi mắt bé như hạt đậu đông đầy tình cảm, cứ như vậy mất đi ánh hào quang, dần trở nên ảm đạm.
Huyết Thù Quỷ Vương đau đớn không thôi, ôm lấy nửa thi thể của nhện đỏ, khóc rống lên.
“Tu La, Tu La…”
Âm thanh của Huyết Thù Quỷ Vương trở nên run rẩy: “Ta muốn mi phải đền mạng!”
Huyết Thù Quỷ Vương nói xong, ôm nửa phần trên của nhện đỏ chạy tới thi thể phía dưới của nó, ngay sau đó, cắm chân của nhện đỏ vào ngực mình!
Con người Tần Vũ Phong đột nhiên co rút lại. Gã muốn làm gì?
Máu tươi lập tức văng khắp nơi!
Máu đầu tim nhanh chóng phun ra, rơi xuống trên cơ thể nhện đỏ. Ngay sau đó, một việc không thể tưởng tượng nổi xảy ra.
Máu tươi nhuộm trên cơ thể nhện đỏ lập tức bị hấp thu, một giọt cũng không rơi mất.
Cơ thể nhện đỏ bị đứt gãy bắt đầu khép lại.
Sinh lực lại một lần nữa hiện ra.
Không bao lâu sau, nhện đỏ lại lần nữa đứng lên.
Lần này, hai mắt nó đỏ hồng, giống như đã hút no máu, màu đỏ cả người càng thêm sậm, như vừa mới ngâm trong bể máu.
Tần Vũ Phong hít vào một hơi lạnh. Lấy thân hiến tế
Thực lực bây giờ của nhện đỏ chỉ sợ tăng gấp trăm lần!
Ngay cả chân nhện cũng sắc bén hơn trước đó nhiều! Tần Vũ Phong nghiến răng, không nói một lời, bày ra tư thế phòng ngự.
Nhện đỏ không chút do dự vọt thẳng về phía Tần Vũ Con người Tần Vũ Phong ngưng lại, đã không kịp trốn Phong! rồi!
Anh phi thân lên, trực tiếp nhảy lên lưng nhện đỏ! Nhện đỏ bắt đầu giãy dụa kịch liệt, dường như muốn cho Tần Vũ Phong té xuống.
Tần Vũ Phong không chút do dự đâm xuống một kiếm! Coong một tiếng!
Hiên Viên Kiếm trong tay anh lần đầu tiên gặp trở ngại l Rõ ràng vừa rồi chỉ như cắt đậu hũ mà chia đôi thân nhện. Nhưng bây giờ sau lưng nhện đỏ như đao thương bất nhập.
Tần Vũ Phong không thể đâm xuống được.
Con người anh co lại, nhất thời khiếp sợ không thôi. Trên thế giới này còn có cơ thể mà Hiêm Viên Kiếm không đâm rách được.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.