Chương trước
Chương sau
Đường Sương mím môi và cúi đầu che giấu vẻ mặt của mình.
Đại nhân Tu La thật đúng là mạnh mẽ.
Chỉ là một vòng bảo vệ được bỏ lại một cách tùy ý vậy mà lại có thể trực tiếp chống lại áp lực từ tông sự thất trọng thiên của ma quân Cửu U.
Như vậy thì có phải có ý nghĩa rằng giờ phút này, tỷ lệ chiến thắng của Tu La là rất lớn không? Nhưng đây cũng không phải là chuyện mà Đường
Sương nên lo lắng vào lúc này.
Vì hợp tác với mọi người nên ngay cả ngước mắt lên nhìn cô cũng không dá
Mà lúc này, Tân Vũ Phong là một nhân vật chính khác của trận chiến.
Nói thật, hiện tại Tần Vũ Phong cũng không thoải mái lắm.
Áp lực đến một cách bất ngờ khiến cho Tần Vũ Phong lập tức cảm thấy có chút bị đè ép.
Nhưng dù sao đi chăng nữa thì Tần Vũ Phong cũng đã đi ra khỏi đại trận bảo vệ núi của La Phù Sơn.
Kiên cường đối phó với hơn một nghìn người trong đại trận bảo vệ núi và vẫn kiên trì cho đến khi Thượng Quan Uyển Nhi thức tỉnh ý thức rồi phản kháng quyết liệt.
Cho nên, đối với áp lực của ma quân Cửu U, ngoại trừ ban đầu Tần Vũ Phong có chút không kịp đề phòng thì lúc này anh thật sự là không bị ảnh hưởng gì lắm.
Tần Vũ Phong hít sâu một hơi, trong lòng biết rõ ma quân Cửu U có ý định thể hiện ra năng lực chân chính của mình.
Nhưng mà vậy thì sao chứ?
Tần Vũ Phong vẫn không hề sợ hãi!
Tần Vũ Phong ngước mắt lên, lạnh lùng đón nhận đổi mắt bởi vì tức giận mà đỏ rực như máu của ma quân Cửu U.
“Tu La, cậu thật là can đảm và lá gan của cậu cũng thật là lớn…!”
Ma quân Cửu U cắn chặt răng: “Cậu thế mà lại dám thèm muốn vị trí của bổn quân!”
Tần Vũ Phong sửng sốt một chút và còn chưa hiểu rõ ma quân Cửu U đang nói cái gì.
Nhưng ngay sau đó, Tần Vũ Phong tỉnh táo lại, anh bĩu môi với vẻ mặt khinh thường: “Ai thèm muốn nó chứ?”
“Ông còn không mau đưa sách Địa Hồn và Huyết Liên Tâm nghìn năm ra đây?”
“Đưa cho cậu sao?”
Trên mặt ma quân Cửu U lộ ra một nụ cười tươi, sau đó càng ngày càng mở rộng ra, khóe miệng gần như kéo ra đến tận mang tai, nhìn có vẻ vô cùng quái dị và căn bản là đã không còn dáng vẻ trí thức, yếu ớt giống như khi Tần Vũ Phong mới nhìn thấy ma quân Cửu U lúc trước nữa.
“Thằng nhóc, xuống địa ngục mà nằm mơ đi!”
Nói xong, ma quân Cửu U đột nhiên nằm hai tay lại với nhau và niệm thần chú: “Trận Lạp Sát Thiên Sát!”
“Quỷ sát ở đâu? Dạ Xoa ở đâu?”
“Ở đây!”
“Ở đây!”
Hai tiếng hét lớn lần lượt vang lên khiến cho lòng người bị chấn động, ma quân Cửu U lập tức hỏi: “Quỷ vương ở đâu?”
“Ở đây….
Tứ đại quỷ vương cũng từ chỗ ngồi đứng lên với vẻ mặt nghiêm túc.
Ma quân Cửu U cười lạnh một tiếng, kết ấn trong tay càng ngày càng điên cuồng, gần như đáng phát ra dư ảnh. Ngay sau đó, từ trong tay của ma quân Cửu U đột nhiên chia ra thành từng dòng hắc khí nhè nhẹ và bay đến bốn phương tám hướng.
Trong chớp mắt, tất cả hắc khí chui vào trong cơ thể của bảy mươi hai Quỷ Sát, ba mươi sau Dạ Xoa và tứ đại quỷ vương.
Ở giữa không trung còn có một dòng hắc khí vô cùng mênh mông và trong khoảng thời gian ngắn, dường như không biết nên đi đâu.
Đó chính là hắc khí vốn thuộc về quỷ vương Huyền Viêm.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.