Chương trước
Chương sau
Lúc này, tất cả những bất bình của Đường Sương đối với cái tên Hoạt Diêm Vương này đã hoàn toàn biến mất. Hóa ra đại nhân Tu La lại là người như vậy. Tốt hơn gấp trăm gấp vạn lần cô tưởng tượng. Mà cùng lúc đó, trong điện, ma quân Cửu U và Tần Vũ
Phong qua vài chiêu, thân hình lùi về phía sau.
“Hay lắm, hay lắm, thật không ngờ.
“Bổn quân thật sự đã đánh giá thấp cậu”
Ma quân Cửu U thở hổn hển, nhưng Tu La ở đối diện cũng không khá hơn là bao.
Mặc dù thần sắc vẫn rất bình tĩnh, nhưng mồ hôi đã ngấm quá tay áo, thậm chí tóc cũng ướt sũng dính chặt vào trán.
Tần Vũ Phong không nói gì, đưa tay vén tóc mái che trước mắt.
Ngược lại, không biết tại sao, ma quân Cửu U dường như có chút chật vật. Hoặc là bởi vì tức giận, ma quân Cửu U lúc này không duy trì phong độ trước đây nữa, đôi mắt đỏ sọng, thở hồng hộc, nhìn chằm chằm Tu La. Nếu ánh mắt có thể giết người, e rằng Tu La đã chết ngàn vạn lần rồi!
Chỉ tiếc rằng không thể nào!
Cho dù là cường giả trên tông sư, có thể dễ dàng lĩnh ngộ chiêu thức Nhãn Quang Như Điện này, nhưng khi thật sự đối mặt với tông sư cường giả cùng thực lực, hoặc là đối mặt với võ giả có thực lực cao hơn mình, Nhãn Quang Như Điện chẳng qua chỉ là một chiêu thức vô dụng. . Kiếm Hiệp Hay
Cho nên Ma Quân Cửu U cũng không uổng phí công sức.
Lúc này, Ma Quân Cửu U đang nhìn chằm chằm khuôn mặt của Tần Vũ Phong, giơ tay lau một giọt mồ hôi vừa rơi xuống cằm: “Được, được lắm!”
“Nhiều năm như vậy, người có thể xuất kiểm ngang “Giỏi lắm!” bằng tôi, cũng chỉ có một mình cậu!”
“Hôm nay, có thể chết dưới kiếm của tôi, cũng coi như là vinh hạnh của cậu rồi đấy!” Ma Quân Cửu U nói xong, đưa tay sờ bên hông.
“Bích Huyết Bàn Xà Phong?”
Sau đó, Ma Quân Cửu U hét to lên, một tiếng xoẹt vang lên, kiểm ra khỏi vỏ
Mũi kiếm của thanh kiếm này cũng không bóng loáng, có hoa văn hình rắn quấn quanh, giống như thanh kiếm này được tạo thành từ bàn xà
Hàn quang dày đặc, ma khí phảng phất quanh đây! Con người của Tần Vũ Phong co rút lại!
Anh đã từng là chiến thần Thiên Vũ, có thể nói, ngoại trừ Tần Vũ Phong ra, e rằng thiên hạ này sẽ không có người thứ hai hiểu rõ về các loại binh khí.
Bởi vì thân phận chiến thần Thiên Vũ của Tần Vũ Phong, tất cả Tàng Thư Các ở Đại Hạ, bất kể là nơi công cộng hay là riêng tư, hoàng cung hay là dân gian, toàn bộ đều không ngoại lệ, đều mở cửa với Tần Vũ Phong.
Tần Vũ Phong đã từng có một khoảng thời gian đắm chìm trong đó.
Cho nên, có thể nói khắp Đại Hạ, thậm chí toàn thế giới đều không có ai hiểu rõ các loại binh khí giống như Tần Vũ Phong.
Giống như trước mắt, binh khí mà Ma Quân Cửu U vừa rút ra. Ngoại trước Ma Môn, đổi thành một người khác, chưa chắc nhìn một cái đã nhận ra thân phận của binh khí này. Ma Binh!
Cũng là chỉ bảo của Ma Tộc.
Giống như thế giới bên ngoài, trong thế tục hoặc là trong Ẩn Môn Môn Phái đều cất giấu các loại các kiểu thần binh.
Ma binh vừa khéo phù hợp với thần binh.
Thần binh chính là vật khiến võ giả chính đạo say mê, là bảo vật có một không ai khiến người ta phát cuồng vì nó.
Mà ma binh chính là một thanh Bích Huyết Bàn Xà Phong, chính là hình dạng của một thanh kiếm, không biết người sử dụng binh khí này qua các thời đại đã giết chết bao nhiêu người.
Mặt trên đã bị sát khí và ma khí bao vây, thậm chí đã không nhìn ra được màu sắc nguyên bản của nó nữa rồi. Chỉ có Hàn Quang thoắt ẩn thoắt hiện, hiện rõ vẻ sắc bén của nó.
Tần Vũ Phong hít thật sâu một ngụm khí lạnh.
Nghĩ cũng phải, phải biết rằng, Ma Quân Cửu U chính là sự tồn tại chỉ cao vô thượng trong Ma Môn. Nếu như ngay cả Ma Quân Cửu U cũng không sở hữu được ma binh, vậy thì người khác càng không xứng có sở hữu nó.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.