Chương trước
Chương sau
Trưởng lão Đường Gia Bảo lại thở dài một hơi: “Thì ra là vậy!”
“Trước đây tôi không hiểu tại sao ma môn chúng ta lại xuất hiện cao thủ chính phải như thế, thật sự không ngờ, vậy mà lại và song tu!”
Không sai.
Mặc dù Tần Vũ Phong cho rằng thân phận của mình đã được che giấu rất tốt, nhưng xem ra nhất cử nhất động mà Tần Vũ Phong để lộ ra ngoài, thậm chí khi nhìn thấy đám người Đường Gia Bảo bị thường, mà thể hiện sự tức giận…
Sớm đã bị đám người Đường Gia Bảo nhìn thấy hết. Đường Gia Bảo vốn không giống với những môn phái khác trong ma môn.
Là người lương thiện, có có thể nhận thấy sự lương thiện trên người người khác.
Thậm chí, Tần Vũ Phong đứng ra giúp Đường Sương giải quyết đội cướp tiêu, mặc kệ sau này Tần Vũ Phong có che giấu thế nào, bịa đặt mối hận thù giữa mình và đội cướp tiêu đó thế nào, đám người Đường Gia Bảo vẫn có thể nhận ra.
Giọng nói hung ác và sự lạnh lùng của Tần Vũ Phong đều là ngụy trang. Dưới lớp vỏ bọc đó là một linh hồn chính nghĩa và lương thiện.
Mặc dù sau này, mọi người từng lay động.
Dù sao ngoài thân phận là Tu La, Tần Vũ Phong cũng ngụy trang như một Hoạt Diêm Vương, tiếng xấu đồn xa. Sau khi mọi người đều nghi ngờ về Tần Phong, mọi người cũng từng muốn tách Tần Vũ Phong và Đường Gia
Bảo ra, không muốn dính líu vào mối quan hệ nữa.
Nhưng thái độ của Tần Vũ Phong rất cứng rắn, vào thời khắc Đường Gia Bảo gặp nguy hiểm, dũng cảm mà đứng ra.
Đặc biệt có một lần, sau khi anh xin được sách Địa Hồn và Huyết Liên Tâm ngàn năm từ chỗ ma quân Cửu U.
Càng khiến trưởng lão nhà họ Đường chắc chắn rằng vị Tu La này tuyệt đối không phải là ác đồ của Ma Môn.
Nếu không trên đường đi có rất nhiều cơ hội cướp đoạt Huyết Liên Tâm ngàn năm.
Cướp đi vào lúc đó không phải sẽ thoải mái hơn nhiều so với lấy nó từ tay mà quân sao? Nhưng Tu La không làm vậy.
Bởi vì Huyết Liên Tâm ngàn năm, nếu Đường Gia Bảo không thể tự mình dâng lên ma quân Cửu U thì Đường Gia Bảo nhất định sẽ chết.
Thậm chí còn không có một người sống.
Nhưng đồng thời trưởng lão Đường còn có một suy nghĩ khó tin hơn.
Trưởng lão Đường lặng lẽ đến gần Đường Sương, nói vào tại cô.
“Cô cả, vị đại nhân Tu La này liệu có thể không phải là
Hoạt Diêm Vương không?”
“Sao có thể chứ.”
Đường Sương vô thức phản bác: “Lưới Thiên Ma Thiên Cơ, còn có Vô Tướng Thiên Ma Công, chẳng lẽ lại là giả được sao?”
Trưởng lão Đường lắc đầu: “Không phải vậy! Cô cả, cô đừng quên, người tu luyện Võ Tướng Thiên Ma Công, mặc dù chúng ta có biết một người, nhưng không đồng nghĩa rằng chỉ có một người trên thế gian này tu luyện Vô Tướng Thiên Ma Công!”
“Ông nói xem, liệu có khả năng Hoạt Diêm Vương đã chết rồi, thậm chí là chết sau khi giao ra Vô Tướng Thiên Ma Công…mà đại nhân Tu La vì thuận tiện nên đã trực tiếp lấy thân phận của Hoạt Diêm Vương để hành tẩu trên thế gian?”
“Dù sao thì những chuyện mà trước đây Hoạt Diêm Vương làm, giết người phóng hỏa, cướp bóc ức hiếp. không có chuyện xấu nào là không làm cả, nhưng xem ra không hề giống với việc đại nhân Tu La làm!”
Đường Sương nghe vậy không khỏi trợn trừng đôi mắt xinh đẹp.
“Đây… đây.
Đường Sương không thể không tin.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.