Chương trước
Chương sau
Đại nhân Tu La không chỉ có thể sống tốt, thậm chí chỉ còn một bước nữa là có thể đạt được ma cực.
Đây là điều khiến Đường Sương vui nhất.
Hai mắt Đường Sương sáng lên, nhìn về phía Tu La đang ở vị trí trung tâm. Những người khác, mặc dù giữ thái độ khác nhau, nhưng có cùng suy nghĩ như Đường Sương.
“Mẹ nó, thằng nhóc này rốt cuộc là giẫm phải phân chó gì? Vậy mà lại có thể khiến ma quân đại nhân xem trọng như thế?”
“Đúng vậy, hết lần này đến lần khác khiêu khích mạo phạm ma quân đại nhân, nhưng ma quân đại nhân lại chẳng hề tính toán”
“Lần này thằng nhóc đó chắc chắn sẽ đồng ý chứ?”
“Nói nhảm cái gì, nếu cậu ta không đồng ý, hoặc là cậu ta bị điên tự mình tìm chết, hoặc là tôi điên nên nghe lầm.”
“Đúng vậy, ma quân đại nhân đối xử với cậu ta nhân nhượng hạ mình như thế mà “Phải, lần này, Tu La nhất định phải đồng ý, không đồng ý, chết là cái chắc!” Mọi người dưới bục đài xôn xao bàn luận.
Thế nhưng, vào lúc này, câu trả lời của Tu La đã vượt quá sự mong đợi của mọi người.
Vẻ mặt Tần Vũ Phong lạnh lùng ngạo nghề, lưng thẳng tắp như mũi thương xuyên thủng bầu trời, giọng điệu nhẹ nhàng.
“Tôi nhắc lại một lần nữa, tôi không có hứng thú với lời đề nghị của ông!”
Cái gì?
Lời vừa thốt ra, mọi người đều vô cùng kinh ngạc!
Kể cả bản thân Ma quân Cửu U, vào lúc này, trên mặt hiện lên vẻ kinh ngạc khó tin.
Đùa cái gì vậy chứ.
Vậy mà từ chối thật sao?
Ma quân Cửu U cũng không ngờ rằng, anh lại nói như
Anh lại từ chối hắn một lần nữa?
Cả đời Ma quân Cửu U, kể từ khi hắn đạt được ma cực, chưa từng có ai dám từ chối hắn hai lần liên tiếp như thế!
Nhưng hôm nay, Tu La lại dám làm chuyện như thế! Có thể nói là đã phá được kỷ lục của ma quân Cửu U! Khuôn mặt của ma quân Cửu U như bị người ta vả bốp bốp hai lần.
“Cậu có biết, cậu đang từ chối cái gì không?”
Vẻ mặt Tần Vũ Phong vẫn lạnh lùng, cũng đã có vài phần bực bội rồi.
“Nói lảm nhảm gì thế, thấy phiền không chứ?”
Ma quân Cửu U tức giận nhưng vẫn cười nói: “Được, được! Thằng nhóc cậu, gan cũng lớn thật đấy!”
“Chiêu vừa rồi, lẽ nào không dạy dỗ được cậu sao! Chiêu của cậu có thể tác oai tác oái trước mặt quỷ vương Huyền Viêm, nhưng ở trước mặt tôi lại chẳng chịu nổi một đòn!”
Tần Vũ Phong ngoáy ngoáy lỗ tai, sau đó nhẹ nhàng thổi bay lớp bụi chẳng hề tồn tại trên đầu ngón tay.
“Chỉ mấy chiêu vặt vãnh, mà cũng có thể làm tôi sợ được sao?”
“Có bản lĩnh, ông thử lại xem!”
Điên rồi!
Hoàn toàn điên rồi!
Cho dù là ai, lúc này cũng đều không ngờ được, Tu La không chỉ tiếp tục từ chối đặc ân của ma quân Cửu U, quá đáng hơn là, còn dám khiêu khích ma quân Cửu U như thế.
Đây không phải điên thì là cái gì?
Còn dám nói chiêu của ma quân Cửu U là trò vặt vãnh. Thế quỷ vương Huyền Viêm vừa rồi là gì chứ? Là con kiến sao?
Nhất thời khiến nhiều người bàng hoàng không nói nên
Nhưng không lâu sau, lại dấy lên một làn sóng âm lời. thanh rất là sôi động.
“Điên rồi! Thằng nhóc này đúng là điên rồi!”
“Phàm là người còn có chút lý trí, cũng sẽ không nói ra những lời như thế!”
“Vậy mà lại dám nói chiêu thức của ma quân Cửu trò vặt vãnh…
U là “Sao tôi cảm thấy Tu La này giống như đã bị ma quân Cửu U đại nhân dọa cho điên rồi nhỉ?”
“Vẫn là anh nói có lý, không thể là tôi điên nên nghe nhầm được?”
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.