Chương trước
Chương sau
Tiểu Quỷ Vương đang cầm trong tay trái tim kia, ăn đến mức mặt dính đầy máu, khuôn mặt nhuốm máu lại hiện lên mấy phần sắc đỏ.
“Ngon, ngon…
Tiểu Quỷ Vương ăn tươi nuốt sống trái tim của ông
Sáu, miệng không nhịn được tự lẩm bẩm một mình.
Máu chảy khắp nền đất, trong phòng nồng nặc mùi rỉ sắt.
Ông Bảy chỉ cảm thấy tay chân lạnh buốt, muốn vùng vẫy leo ra ngoài nhưng không biết nội lực đã bị phong bế từ lúc nào, không dùng được.
Chứ đừng nói gì đến việc chạy trốn.
Mà lúc này, Tiểu Quỷ Vương đã nuốt gần hết trái tim của ông Sáu, tham lam ngậm miếng cuối cùng vào miệng, rồi quay đầu nhìn về phía ông Bảy.
Tiểu Quỷ Vương mỉm cười với ông Bảy.
Máu vẫn còn dính trên rằng, thậm chí bên mép còn dính một ít trái tim của ông Sáu chưa kịp nhai xong.
Hiện tại ông Bảy đang hối hận muốn chết. Sớm biết, sớm biết…
Nếu biết Tiểu Quỷ Vương như thế này, bọn họ tuyệt đối sẽ không bao giờ tới đây!
Ông Bảy run rẩy bò lùi về sau: “Không, đừng tới, đừng tới đây… Xin ngài đừng tới đây!” Nục cười trên mặt Tiểu Quỷ Vương ngọt ngào đến mức có hơi chán ngấy giống như thứ cậu ta vừa mới ăn không phải là trái tim người sống mà là một viên kẹo màu đỏ.
“Không sao, ông đã nói cho tôi biết tin tức của Vô Tướng Ma Thiên Công),tôi sẽ cho ông một cái chết vui sướng”
“Tiểu Quỷ Vương, ngài là một người biết tri ân báo đáp, sao ngài lại nói…
Ông Bảy nhìn Tiểu Quỷ Vương càng ngày càng đi tới gần, không đợi Tiểu Quỷ Vương tiếp tục nói cái gì, đột nhiên một mùi thịt sống bay tới, ông ta trực tiếp tiểu ra quần!
Trên mặt Tiểu Quỷ Vương vẫn không hề lộ ra vẻ chán ghét, khuôn mặt như cũ vẫn mang theo vẻ hưng phấn khác thường, hai mắt sáng lên, đi về phía ông Bảy.
“Để tôi nếm thử trái tim của ông nào…
Tiểu Quỷ Vương vừa nói, bàn tay tái nhợt biến thành màu đen lại đâm xuyên qua ngực ông Bảy.
Ông Bảy nhắm chặt hai mắt, sợ hãi ngất đi.
Tất nhiên, nếu ông ta không bất tỉnh, bị người ta moi tim như thế này cũng cách cái chết không xa.
Sau khi Tiểu Quỷ Vương lấy ra trái tim của ông Bảy, cậu ta nóng lòng muốn ăn, thậm chí còn phát ra tiếng khó khè.
Không lâu sau, cả ông Sáu làn ông Bảy đều chết trong căn phòng này.
Tiểu Quỷ Vương ăn xong trái tim của hai người, tu vi của cậu ta đã tăng lên một chút so với vừa rồi.
Mặc dù vô cùng bé nhỏ không quan trọng.
Nhưng kiến tha lâu cũng có ngày đầy tổ đủ để thấy Tiểu Quỷ Vương dùng phương thức nào để đề tăng tu vi của mình.
Tiểu Quỷ Vương mãn nguyện liếm môi.
Chứng kiến tất cả những việc xảy ra trước mặt, Quỷ vương Huyền Viêm cuối cùng cũng chậm rãi lên tiếng: “Nếu đã biết tung tích của «Vô Tướng Thiên Ma Công thì con hãy chuẩn bị sẵn sàng để lên đường đi.
“Vâng, thưa bố”
Trên mặt Tiểu Quỷ Vương hiện lên một nụ cười quái dị, ánh mắt nhìn về phía hư vô: “Vô Tướng Thiên Ma Công, rút ra một linh hồn sống… Không biết mùi vị của cái đó so với trái tim của Hoạt Diêm Vương thì như thế nào?”
Quỷ vương Huyền Viêm nhíu mày, một luồng nội lực lập tức tuôn ra, Tiểu Quỷ Vương vì bất ngờ nên không kịp đề phòng, đầu gối đau nhức, trực tiếp quỳ trên mặt đất.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.