Chương trước
Chương sau
Sau khi Đường Sương nghe được câu nói này của Tần Vũ Phong, tròn xoe mắt nhìn chằm chằm Tần Vũ Phong một hồi, thấy vẻ mặt của anh không hề giống như là đang nói dối một chút nào, nên nhất thời có chút bối rối.
Chuyện này…
Chuyện này, chuyện này, chuyện này tại sao nhanh như vậy mà đã đồng ý rồi chứ?
Trong sự bối rối và nghi ngờ của Đường Sương, cỗ xe ngựa tiếp tục tiến về phía trước.
Giữa những ngọn núi phủ tuyết trắng.
Còn cách trại đóng quân nơi mà Đường Gia Bảo đóng quân đêm qua khoảng hơn trăm dặm nữa.
“Hộc, hộc, hộc
Hai người đàn ông cao lớn nằm trên nền tuyết trắng, không ngừng thở hồng hộc.
“Thật không ngờ … vậy mà lại có thể gặp được Hoạt Diêm Vương…
“Đúng vậy, thật kỳ lạ đấy ông Bảy, Hoạt Diêm Vương đó không phải là đã chết rồi sao?”
“Haiz, anh Sáu.”
Một người đàn ông khác được gọi là ông Bảy đang thở dài.
Điều bất ngờ là hai người này lại chính là hai trong số tám tên cướp đã chạy đến nơi đóng quân của Đường Gia Bảo muốn cướp tiền cướp sắc vào lúc canh ba lúc trước.
Về phần sáu người còn lại, tất cả đều chết dưới tay của cái kẻ tự xưng là Hoạt Diêm Vương và có hiệu là Tu La rồi.
Trong lòng ông Sáu và ông Bảy vẫn còn đang sợ hãi không ngừng.
Ông Bảy ngập ngừng rồi lên tiếng nói: “Tôi cũng không ngờ rằng hôm nay vậy mà lại gặp được Hoạt Diêm Vương, thật sự có thể coi là gặp xui xẻo mà.”
“Nhưng anh Sáu đây là một chuyện tốt đấy!”
Ông Sáu xém chút nữa là ngồi dậy tát vào mặt ông Bảy một cái: “Mấy người anh cả và cả em Tám đều đã chết rồi, cậu còn ở đây gọi nó là chuyện tốt sao! Tốt cái đầu cậu đấy!”
Ông Bảy kêu lên: “Anh Sáu, em có một cách có thể giúp mấy người anh cả báo thù, lại có thể… Ông Bảy vừa nói vừa nắm các ngón tay lại với nhau làm động tác như thu tiền.
Trong giây phút sắc mặt của ông Sáu đột nhiên thay đổi, có chút nôn nóng thúc giục: “Mau nói đi!”
Ông Bảy cười nhạo đối phương: “Anh Sáu, Vô Tướng Thiên Ma Công đó… chẳng phải là một trong Ngũ đại quỷ vương của Ma Môn chúng ta hay sao, là công pháp mà Quỷ vương Huyền Viêm vẫn luôn tìm kiếm đó?”
Ông Sáu vỗ đùi, kích động không khỏi bùng nổ chửi thề: “Mẹ kiếp!”
“Cậu nói đúng lắm ông Bảy, Huyền Tấn con trai của Quỷ vương Huyền Viêm cho tới bây giờ vẫn chưa luyện được nội công tâm pháp, không phải là đang thiếu quyển “Vô Tướng Thiên Ma Công” này đây sao?”
“Nếu như hai chúng ta nói với Quỷ vương Huyền Viêm chuyện về Hoạt Diêm Vương và “Vô Tướng Thiên Ma Công” thì…
Lúc đó ông Bảy và ông Sáu liền đưa mắt nhìn nhau: “Quỷ vương Huyền Viêm chắc chắn sẽ trừng trị tên nhóc Tu La đó. Một khi có được “Vô Tướng Thiên Ma Công” Quỷ vương Huyền Viêm nhất định sẽ không thể khoan dung cho cái thế giới này và cả những người tu ma khác cũng luyện công pháp giống như con trai của ông ta!”
“Đúng, đúng, đúng!” Ông Sáu kích động bắt đầu vỗ tay: “Nhanh, nhanh, nhanh, chuyện này không thể chậm trễ được, chúng ta phải mau chóng đi tới phủ Quỷ Vương!”
“Chuyện này, càng sớm nói cho Quỷ vương Huyền
Viêm thì sẽ càng tốt.
“Phải nhanh chóng trừng trị cái tên nhóc Tu La đó thôi!”
Ông Bảy kéo ông Sáu dậy và cười bí hiểm: “Anh Sáu, anh quên mất là khi chúng ta bỏ chạy, đã chạy về hướng nào rồi à.”
Ông Sáu nghe thấy những lời của ông Bảy, tinh thần liền phấn chấn lên và ngay lập tức trở nên hăng hái.
“Phương hướng hiện tại của chúng ta chính là đang đi đến chỗ ở của Quỷ vương Huyền Viêm mà!” Ông Bảy gật đầu cười, vẻ mặt đầy sự tự hào tươi cười với ông Sáu.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.