Chương trước
Chương sau
“Đã nói rồi, ai mạnh ai yếu, nói bằng miệng thì đều là lời nhảm nhí.
Lên sàn đấu có thể thấy sự thật ngay!”
Giọng Tân Vũ Phong không lớn, cũng không cố ý đồn nội lực ra.
Nhưng mọi người có mặt có thể nghe rõ giọng Tân Vũ Phong.
Vì vốn dĩ bọn họ đang chú ý đến mọi hành động của Tân Vũ Phong mà.
Lúc này, thấy Tân Vũ Phong bước từng bước lên sàn đấu, ánh mắt tất cả mọi người đều tập trung trên người Tân Vũ Phong.
Kể cả những người vốn định lên sàn cũng đều sững người.
Mãi đến khi Tân Vũ Phong vững vàng đứng trên sàn đấu, dáng vẻ ngạo mạn xưng hùng xưng bá, mọi người mới hoàn hồn.
“Nhóc con này, vẫn còn ra vẻ ưỡn ngực dọa người”
“Đúng rồi, vừa nấy tôi cũng bị sợ”
“Cái này mới là lên sàn thôi mà điệu bộ cứ như đã thẳng rồi vậy..”
“Giỏi ra vẻ thật!”
“Đợi xem Tả Thanh Phùng đánh anh ta đến mức hoa rơi nước chảy, xem anh ta còn kiêu ngạo kiểu gì?”
Mọi người vừa nháo nhào bàn luận, vừa đi lên sàn đấu.
Rất nhanh sau đó, trên sàn đấu vốn chỉ có mỗi Tân Vũ Phong đã có các võ giả từ các môn phái đứng đầy đủ Mọi người theo bản năng loại trừ Tân Vũ Phong Mà xung quanh Tân Vũ Phong xuất hiện một vòng khoảng trống.
bởi vì mọi người đã tản ra.
Đương nhiên, rốt cuộc là vì bị loại trừ, hay vì sợ hãi chiều sâu tu vi không bến không bờ như biển rộng trên người Tân Vũ Phong thì cũng không nói rõ được.
Sau tất cả, mọi người vẫn chế giễu, vẫn coi thường như cũ.
Nhưng thật sự bất cứ ai trong bọn họ cũng không thể thấy rõ được thực lực của Tân Vũ Phong.
Vừa kỳ thị Tân Vũ Phong hèn nhát không dám nghênh chiến, lại kiêng dè thực lực của Tân Vũ Phong.
Nhưng ngoài cái vòng trống vây quanh người của Tân Vũ Phong.
Mọi người trên sàn cũng hiểu ngầm với nhau.
Đó chính là giữ một vị trí cho Tả Thanh Phùng chưa lên sàn!
Không ai đứng ở phía trước, tất cả đều chen chúc phía sau, sắp xếp ngăn nắp chỉnh tề.
Chỉ chờ Tả Thanh Phùng lên sàn.
Quả nhiên đúng như mong đợi của mọi người Rất nhanh sau đó, Tả Thanh Phùng cưỡi Thần Hổ Thú từng bước từng bước đi lên.
Đám người vây xem cũng tản ra theo bản năng, nhường đường cho Tả Thanh Phùng và Thần Hổ Thú mà anh ta đang cưỡi trên người.
Ầm,ầm,ầm!
Cơ thể của Thần Hổ Thú rất lớn, giống như một ngọn núi nhỏ.
Mỗi bước đi đều mang theo sức mạnh rung chuyển đất trời!
Một vùng bụi bặm mù mịt lan ra từ dưới chân Thần Hổ Thú!
Bụi đất cuốn lên, bám bẩn trên góc áo của nhiều người.
Nhưng lại không ai dám nói gì Nhưng đây là người thứ tư trong bảng Thiên Kiêu, nhân tài kiệt xuất trong La Phù Sơn, người đầu tiên khống chế thú vật.
“Tả Thanh Phùng!
Dù có người không hài lòng thì có ai dám mở miệng nói sao?
Không có!
Lúc này hơn chín mươi người trên sàn đấu đều nín thở mong đợi Tả Thanh Phùng lên sân.
Với việc Tả Thanh Phùng ngày càng tiến gần hơn đến võ đài.
Những người trên sàn đấu bắt đầu lộ ra vẻ kiêng dè hơn.
Ngay cả những người đang đứng gần trung tâm hơn cũng bắt đầu lùi dần về phía sau.
Âm ầm ầm.
Thần Hổ Thú nhanh chóng bước lên sàn đấu.
Mỗi lần móng hổ đáp xuống đều làm rung chuyển toàn bộ võ đài, khiến tất cả mọi người đều kinh hãi không thôi.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.