Hán Đại khẽ gật đầu, nói: “Không sai”
Nói xong, anh ta dẫn Tần Vũ Phong tới chiếc xe chuyên dụng của mình ở trước mặt, rồi lên ngồi ở vị trí tài xế, thắt dây an toàn.
Tần Vũ Phong ngồi ở ghế bên cạnh.
Hán Đại vừa khởi động xe, vừa hỏi: “Nhân tiện, Thiên Vũ đại nhân, tại sao ngài lại muốn che giấu thân phận trong hành động lần này? Tôi nghe nói trước khi xuất phát có người trong đoàn đại biểu vẫn luôn làm khó ngài”.
Tần Vũ Phong thoát khoát tay: “Không quan trọng, mấy cái này chỉ là việc nhỏ thôi. Nếu như để cho bên Đông Hoàng biết được tôi chính là chiến thần Thiên Vũ thì không tiến hành động”
Hán Đại vẫn không hiểu: “Nhưng... Chỉ cần dặn dò mấy người trong đoàn đại biểu của chúng ta giữ kín bí mật là được rồi mà?”
Trong mắt Tần Vũ Phong toát lên ý cười thậm sâu: “Trên đời này nào có bức tường nào là không lọt gió”
Hán Đại nhẹ gật đầu, từ từ đạp chân ga, trong lòng nghĩ thầm, lời nói của Tần Vũ Phong cũng có lý. Thế nhưng, Hán Đại cảm thấy phần lớn là do Tần Vũ Phong khiêm tốn.
Theo như anh ta được biết, mỗi lần Tần Vũ Phong ra ngoài, ngài ấy rất ít khi thông báo rộng rãi, tuyên bố bản thân mình chính là chiến thần Thiên Vũ, mà ngược lại sẽ khiêm tốn hết mức có thể, tự hoàn thành công việc của mình.
Trừ khi có lý do riêng tư khác.
Mà bây giờ...
Đột nhiên thân phận của Tần Vũ Phong lại biến thành chiến thần Thiên Vũ, ước chừng sẽ càng thêm bất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoa-vu-chien-than/1179128/chuong-1323.html