“Không sai!”
Tên võ sĩ Đông Hoàng kia gật đầu. Tân Vũ Phong ồ lên một tiếng, nói: “Nếu vậy, tôi cũng không giữ anh lại nữa”.
Hình như võ sĩ Đông Hoàng không nghe thấy tiếng Tân Vũ Phong lẩm bẩm, vừa định nói gì đó, thì một đường kiếm khí từ đầu ngón tay Tân Vũ Phong bắn ra, nhắm thẳng vào yết hầu đối phương.
Xoẹt một tiếng!
Trong nháy mắt, kiếm khí xuyên qua cổ họng đối phương!
Tên võ sĩ Đông Hoàng cao lớn ngã rầm xuống đất. Nhưng tất cả vẫn chưa kết thúc.
Từng đường kiếm khí bắn ra từ sau lưng Tân Vũ Phong, lao về phía những người đang ngủ say và cả những người đang thức, nói chung là bắn về phía mỗi người đang có mặt ở đây.
Trong chốc lát, từng cánh tay bị Tân Vũ Phong chém rơi xuống đất.
Nhất thời, toàn bộ phòng ngủ của võ quán Tanaka toàn là tiếng kêu la của các võ giả và đệ tử.
Mọi người thậm chí còn không hiểu, tại sao vừa mở mắt ra mà cánh tay của mình đã biến mất, còn cho rằng mình đang chìm trong một cơn ác mộng.
Những câu tiếp theo của Tân Vũ Phong đã phá vỡ mọi ảo tưởng của mọi người.
Giọng nói của Tân Vũ Phong lạnh lùng, để lại vài chữ: “Tất cả những người đã học, hoặc có thể học Sơn Hà Quyền, đều sẽ có kết cục này!”
Sau đó, anh quay người rời khỏi.
Nhạc Linh Linh đi theo phía sau anh, hai mắt lấp lánh, nói: “Tân Vũ Phong, vừa rồi anh thật sự quá ngầu! Anh làm thế nào mà có thể chặt tay bọn họ trong một khoảnh khắc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoa-vu-chien-than/1179106/chuong-1301.html