Tần Vũ Phong lại nói tiếp: "Tiếp theo sau đây, phương thức tự sáng tạo ra này của tôi sẽ khiến cho chiêu thức Đại Hạ mà ông đã tu luyện như bảo bối tan nát vỡ vụn!"
Tần Vũ Phong vừa nói, vừa giơ một tay lên thành nắm đấm.
Saemon hừ lạnh một tiếng: "Thằng nhãi ranh, sắp chết đến nơi rồi mà còn cứng miệng như vậy! Chiêu thức Sơn Hà Quyền này, mày chết chắc rồi không còn nghi ngờ gì nữa đâu!"
Khóe miệng của Tần Vũ Phong lộ ra một tia giễu cợt.
Saemon đã giơ nắm đấm lao về phía Tần Vũ Phong đang đứng!
Khí thế sông núi nguy nga mênh mông tất cả đều nằm trong cái nắm đấm này.
Tần Vũ Phong từ đầu tới cuối vẫn giữ thái độ bình tĩnh không hề hoảng loạn, đợi đến khi Saemon xuất hiện trước mặt anh, anh mới khẽ lẩm bẩm hai chữ.
"Trần Thiện!". Đam Mỹ H Văn
Nội lực đầy tràn từ trong cơ thể Tần Vũ Phong nhanh như chớp xông lên phía nắm đấm.
Bởi vì sức lực quá mạnh, thậm chí còn bị thừa ra, từng chút từng chút một, rắn chắc như bản chất, bao lấy vây quanh bên người Tần Vũ Phong.
Sắc mặt của Saemon vì thế đã thay đổi ngay lập tức.
Nhưng mọi thứ đã quá muộn không kịp nữa rồi.
Saemon muốn né tránh, nhưng bởi vì quán tính, ông ta lại lao thẳng về phía Tần Vũ Phong!
Tần Vũ Phong giơ thẳng hai nắm đấm bàn tay lên trời, lúc này mới hướng về thân thể của Saemon nhẹ nhàng đè xuống.
"Bich!"
"A!!!"
m thanh của cơ thể ông ta bị rơi bịch xuống đất, kèm theo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoa-vu-chien-than/1179101/chuong-1296.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.